Đùa nhau chắc!
Nhưng sự thật đúng là vậy, Tôn Hàn chợt tỏ ra bình thản, không còn chút dáng vẻ khó chịu nào của ban nãy nữa.
Mặt Chu Hàn đầy vạch đen, gã ta chợt có cảm giác hình như mình múa rìu qua mắt thợ rồi.
Làm gì có chuyện Tôn Hàn này không biết uống rượu, khéo tửu lượng còn sâu không đáy ý chứ.
“Tôn Hàn, cậu…”
Tôn Hàn mỉm cười thờ ơ nói: “Không sao, mấy khi vui thế này, tôi vẫn ổn, kể cả uống thêm một chai nữa với quản lý Chu cũng được”.
Uống thêm một chai nữa ư?
Có cần gọi xe cứu thương trước không?
Không ít người nhìn Chu Hàn với vẻ thương cảm, thế mới nói tự tạo nghiệt không thể sống.
Muốn gây khó dễ cho ai thì cần tìm hiểu rõ về đối tượng trước, chứ giờ đâm lao là phải theo lao rồi!
Tửu lượng của Chu Hàn rất khá, nhưng phen này núi cao gặp núi cao hơn rồi!
“Quản lý Chu sao thế, không định nể mặt tôi à?”, Tôn Hàn cố ý cười hỏi.
Mặt Chu Hàn nhăn nhó, uống tiếp ư?
Nếu uống từ từ thì uống đến mười hai giờ đêm cũng được.
Nhưng uống theo cách vừa rồi thì gã ta không gục mới là lạ!
“Cậu Tôn này, chúng ta vừa uống đủ vui rồi nên dừng ở đây… thôi! À, mà đây cũng là lần đầu tiên mọi người uống với cậu Tôn mà, sao thờ ơ thế? Tôi vừa tiên phong rồi đấy, giờ mọi người cứ thế phát huy nha, đừng thất lễ với cậu Tôn đấy”.
Chu Hàn bối rối nói, sau đó đảo mắt, bắt đầu tìm kiếm trợ giúp.
Mẹ kiếp! Dù anh có uống siêu đến mấy thì sao có thể uống cùng tất cả mọi người ở đây được!
“Triệu Cường, cậu lên làm mẫu uống với cậu Tôn đi”.
Không chờ những người khác phản ứng lại, Chu Hàn bèn nói với Triệu Cường ở bên cạnh.
Đúng là đồ trơ tráo!
Dù Triệu Cường là tay sai của Chu Hàn, nhưng vẫn không nhịn được mà thầm chửi mắng trong đầu, dẫu vậy nhưng vẫn phải nghe lời.
Triệu Cường đành cầm chén rượu lên nói với Tôn Hàn: “Anh Tôn, tôi kính anh một chén, chúng ta cứ uống tuỳ ý!”
Triệu Cường không muốn chọc giận Chu Hàn, nhưng cũng không muốn đắc tội với Tôn Hàn.
“Được!”
Triệu Cường uống nửa chén thì Tôn Hàn cũng vậy.
“Người tiếp theo nào, đừng lạnh lùng với cậu Tôn thế”, Chu Hàn tiếp tục nói.
Trần Thanh Sương giận đến mức run người, không ngờ Chu Hàn lại vô liêm sỉ đến vậy, cô ấy chuẩn bị cầm cốc bia lên chặn gã ta lại rồi.
Đúng lúc này, một nhân viên phục vụ chợt vội vã chạy vào phòng bao.
“Không hay rồi ạ, một chị trong phòng của mọi người đang gây gổ với người khác ở bên ngoài ạ”.
Chu Hàn đang định lôi kéo người khác xử lý Tôn Hàn nên ngó lơ nói: Chị nào? Phòng chúng tôi vẫn đủ người mà!”
“Là Tiểu Nguyệt!”