Mục lục
Ngọa hổ tàng long - Tôn Hàn (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Sau đó là chuyện lúc nhỏ của Bạch Cần.  

 

Cũng vì sự việc kia mà bố Bạch Cần nhảy lầu, gia đình thì tan nát.  

 

Tuổi thơ trải qua chuyện bi thảm như vậy, dẫu bất kỳ ai gặp phải thì đó cũng là một vết thương lòng mà cả đời không sao bù đắp được.  

 

“Theo lý mà nói, chuyện huy động vốn bất hợp pháp năm ấy không thể chỉ có một mình Bạch Hạc Sinh gánh chịu. Nhưng thực tế lại là như vậy, sau khi Bạch Hạc Sinh xảy ra chuyện thì mất liên lạc mấy ngày liền, sau đó thì có tin Bạch Hạc Sinh nhảy lầu”.  

 

“Dù có nhìn bằng quan điểm của bây giờ thì chuyện này vẫn quá kỳ lạ!”, Giang Lệ nói tiếp.  

 

Tôn Hàn gật đầu, cũng biết sự thật là vậy. Năm ấy, công ty tài chính Bạch Nguyệt do ba người phụ trách, gồm Bạch Hạc Sinh, Cố Hải - bố Cố Vân Đào, và Ngô Ba - bố Ngô Hiểu Phương.  

 

Dù chuyện huy động vốn phi pháp do Bạch Hạc Sinh ký tên, thì hai người kia cũng khó lòng vô can.  

 

Nếu nói Bạch Hạc Sinh hy sinh bản thân để bảo vệ hai người họ, thì chuyện mà bọn họ gây ra cho mẹ con Bạch Cần đúng là không có chút nhân nghĩa nào, thậm chí có thể gọi là đuổi cùng giết tận.  

 

Hơn nữa, dù Bạch Hạc Sinh ngồi tù thì cùng lắm cũng chỉ ngồi mười mấy năm, hoàn toàn không cần đi đến bước đường tự sát.  

 

Huống chi trước lúc tự sát còn mất liên lạc đến mấy ngày.  

 

Rắc rối lớn nhất là chuyện này quá nhiều nghi điểm, nhưng người đã chết nhiều năm rồi, không thể đối chứng.  

 

Tôn Hàn ngẫm nghĩ hồi lâu, chợt cất tiếng hỏi, “À, chuyện công ty tài chính Bạch Nguyệt phá sản là sao vậy?”  

 

Nếu không vì phá sản, Cố Vân Đào sẽ không bán trang viên vốn thuộc về Bạch Cần.  

 

“Mánh khoé không bằng người khác, nên thua trong cuộc chơi thôi. Có điều Cố Hải và Ngô Ba đều là những tay lão luyện đã có mấy chục năm kinh nghiệm trên thương trường, không hề ngu xuẩn tí nào. Họ chuẩn bị đường lui từ lâu rồi. Đều là người đã ly hôn, con trai và con gái lại theo gia đình vợ, hai người họ đều sống một mình”.  

 

“Dù có phá sản thì cuộc sống sau này vẫn sung túc như thường”.  

 

Chu Giang nói với vẻ chẳng ngạc nhiên gì mấy.  

 

Loại thủ đoạn tìm đường lui này chẳng hiếm lạ gì với bọn họ.  

 

Nói trắng ra, toàn bộ tài sản của họ đều ở chỗ vợ con. Bọn họ có phá sản và phải gánh nợ đi chăng nữa, thì chỉ cần vợ con cho họ tiền tiêu xài, cuộc sống của bọn họ vẫn sẽ ấm no vui vẻ dù không có sản nghiệp gì.  

 

“Tình hình là vậy đấy. Nếu cậu chỉ muốn dạy cho Cố Vân Đào một bài học thì đơn giản thôi, tôi bảo đảm ngày mai có thể làm cậu ta nhập viện vài tháng. Nhưng nếu cậu muốn giúp bạn gái tìm ra sự thật và lấy lại công bằng, thì e là phải mất khá nhiều công sức, mà chưa chắc sẽ có ích!”, Giang Lệ nói ra kiến nghị của mình.  

 

Dạy dỗ kẻ khác, chỉ cần không giết chết thì làm gì cũng được.  

 

Một Cố Vân Đào cỏn con không tốn nhiều công sức.  

 

Nhưng nếu muốn điều ra sự thật của vụ án năm xưa thì không dễ dàng như vậy.  



“Vô duyên vô cớ đánh người thì không nên. Những chuyện khác thì để tôi nghĩ cách xem sao, thứ Bạch Cần muốn thấy nhất hẳn là chân tướng vụ việc. Mà anh Giang này, đừng nói bậy nhé, tôi và Bạch Cần không phải là bạn trai bạn gái đâu, chỉ là có quan hệ tốt với nhau thôi”, Tôn Hàn nói. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK