“Rốt cuộc miếng ngọc này có giá trị bao nhiêu chứ?”
Dương Dung sầu não không nghĩ được gì, bèn gọi cho Từ Tiểu Bân và thuật lại mọi chuyện.
Từ Tiểu Bân do dự rất lâu mới đáp, “Mẹ à, hay là thế này nhé. Chẳng phải trong điện thoại của mẹ có ảnh của miếng ngọc ấy sao? Chúng ta đăng lên mạng để chuyên gia xem thử. Nếu như nó thực sự có giá trị cao hơn thế nhiều, chúng ta sẽ kiện ông chủ Đỗ kia tội lừa đảo!”
“Kiện được sao?”
“Mẹ cứ tin con, chắc chắn là được!”
“Vậy, chúng ta thử xem sao!”
…
Lúc này, ông chủ Đỗ không hề biết Dương Dung có ý định lật lọng, đã tiến vào phòng trà của khách sạn mà Tôn Hàn đang ở.
Ông ta cung kính đưa miếng ngọc bằng cả hai tay, “Thưa cậu, nhiệm vụ đã hoàn thành!”
Ngay cả La Thông còn phải kính cẩn đứng bên cạnh, Đỗ Đào thật không dám tưởng tượng người trước mặt mình có địa vị lớn đến mức nào!
Tôn Hàn cầm lấy miếng ngọc, vừa nhìn vừa hỏi, “Tôi không rành về ngọc khí, ông nhìn ra được xuất xứ của miếng ngọc này không?”
Người giàu có khác, còn chưa biết là ngọc gì mà đã phóng tay chi nhiều tiền đến vậy.
Đỗ Đào không dám giấu giếm, thành thật đáp, “Cậu đây là…”
“Tôi họ Tôn”.
“Thưa cậu Tôn, nếu miếng ngọc này không phải là giả, vậy thì đây chính là ngọc Tụ thượng phẩm. Ngay cả quặng thô của ngọc Tụ cũng chỉ mới xuất hiện hai lần, một lần ở nước ngoài, không rõ dòng chảy cụ thể, nhưng chưa từng có mặt trong nước”.
“Một lần khác là được khai quật ở ngoài thành Kim Lăng một trăm năm trước, nhưng đã có một gia tộc cổ xưa khá bí ẩn trong nước mua lại. Nghe đồn đại rằng, gia tộc này đã truyền thụ và kế thừa mấy trăm năm, nội tình không rõ! Nhưng cậu Tôn cũng biết đấy, xưa giờ những gia tộc cổ xưa này luôn có nhiều điều bí ẩn, người bình thường như chúng ta không thể biết quá nhiều”.
“Tôi cũng chỉ biết được bấy nhiêu thôi!”
Tôn Hàn nhíu mày, gia tộc cổ xưa!
Chẳng lẽ lai lịch của anh có liên quan đến gia tộc cổ xưa của loại ngọc Tụ này sao?
Hoa Quốc vô cùng rộng lớn với lịch sử hàng nghìn năm, các thế lực trong giới quân đội, chính trị, thương nghiệp, thế giới ngầm nhiều như mây.
Trong đó cũng có rất nhiều thế lực đỉnh cao có năng lực che trời.
Nếu xét về bề dày lịch sử, cho dù Tôn Hàn có nắm giữ cả Thiên Cửu môn thì trên thực tế vẫn có phần lép vế hơn các gia tộc cổ xưa.
Tất nhiên, vào thời đại dùng thực lực luận anh tài, có mạnh hay không cũng không liên quan đến tồn tại đã lâu hay chưa.
Nhưng có một điểm không thể phủ định, những gia tộc đã đứng vững mấy trăm năm có thế lực mạnh mẽ khó có thể tưởng tượng, như Đỗ Đào đã từng nói vậy.
Trước khi nhìn thấy miếng ngọc bội này, Tôn Hàn chưa từng nghĩ thân phận của anh lại phức tạp đến vậy, còn liên quan đến gia tộc cổ xưa thần bí nhất trong vô số các thế lực trong nước!
"Cậu chủ, chúng ta có cần nghe ngóng gia tộc cổ xưa đó không?". Lúc này, La Thông liền hỏi.