Vụ làm ăn cả trăm triệu chứ chơi à!
Họ sắp giàu rồi.
Dạo này làm gì cũng khó, chứ đừng nói đến chuyện kiếm vèo cái được hai mươi triệu.
Vạn Tam đang đắm chìm trong suy nghĩ thì điện thoại chợt đổ chuông.
“Từ Tiểu Bân gọi!”
Vạn Tam cầm máy lên nghe, Từ Tiểu Bân nói: “Anh Tam, bọn em tới rồi!”
Vạn Tam lập tức đi tới cửa sổ nhìn xuống rồi giật bắn mình: “Anh Hổ!”
“Tự nhiên gào lên thế? Nhìn thấy ma chắc?”
Vạn Tam bịt điện thoại rồi nói nhỏ: “Người giàu thật đấy anh, lái hẳn Maybach luôn”.
Tạ Lão Hổ cũng tỏ vẻ ngạc nhiên rồi mừng rỡ: “Còn không mau đi đón thần tài lên đây đi”.
“Alo… hai người cứ chờ ở đó nhé, tôi xuống đón ngay đây”.
Vài phút sau, Tôn Hàn và Từ Tiểu Bân đã được dẫn lên trên.
“Đây là anh Tôn, một nhân tài đấy ạ”.
Tạ Lão Hổ vội vàng đứng dậy chào khách với vẻ niềm nở.
Tôn Hàn mỉm cười ngồi xuống sofa, còn Từ Tiểu Bân thì không dám ngồi, chỉ đứng cạnh anh.
“Ông chủ Tạ, tôi nghe nói đầu tư nguyên thạch bên anh kiếm tốt lắm, có đúng vậy không?”
Thấy Tôn Hàn vào chủ đề chính luôn như vậy, Tạ Lão Hổ rất vui vì hắn ta không cần chủ động mở lời nữa.
Tạ Lão Hổ lập tức đĩnh đạc nói: “Đương nhiên là thật rồi, chắc cậu Tôn phải lên mạng xem giá rồi chứ? Ngày nào giá cũng tăng chóng mặt luôn đấy, riêng hôm nay đã tăng thêm sáu phần trăm rồi, năm nay làm gì còn mối nào đầu tư ổn định bằng nguyên thạch nữa?”
Đầu tư nguyên thạch được đăng ký là loại hình kinh doanh quốc tế, nhưng quá trình vận hành thì phạm pháp. Dù trong nước không công nhận loại hình kinh doanh này, nhưng giá của nó tăng mỗi ngày lại là thật.
Để làm công tác tuyên truyền, những người cầm đầu phía sau đã chi không ít tiền để thuê người viết những bài có cánh trên mạng.
Bọn họ đều là những người vì tiền mà bất chấp mọi thứ, ai cũng chém gió thành bão, khiến người ta muốn không tin cũng không được.
Nếu không lấy đâu ra lắm kẻ ngu ngơ đâm đầu vào thế?
“Ừm, nếu đầu tư nguyên thạch kiếm tiền ngon như vậy, chắc ông chủ Tạ cũng kiếm đầy túi rồi đúng không?”
“Có chút chút thôi, tại vốn của tôi mỏng! Nếu tôi mà giàu như cậu Tôn đây thì mới kiếm to được”.