Mục lục
Ngọa hổ tàng long - Tôn Hàn (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Diệp Vân Đồ lúc đó còn chưa biết đại nạn sắp ập xuống đầu đến nơi rồi.  

 

Càng ngày càng nhiều khách khứa tới, chen chúc chật ních ở khu vực đó.  

 

Ở Ma Đô mà có hào quang như vậy cũng chỉ có mấy gia tộc lớn đếm trên đầu ngón tay.  

 

Thấy khách khứa đến đông như vậy, Diệp Hà Sơn vô cùng phấn khởi, cảm thấy rất nở mày nở mặt!  

 

 

 

“Ông ngoại!”  

 

“Ông ạ”.  

 

Tôn Hàn và Liễu Phương Phương đi đến trước mặt Diệp Hà Sơn rồi lễ phép chào hỏi.  

 

“Hai đứa đến rồi đấy à! Để tôi giới thiệu, đây là cháu ngoại tôi, tên là Liễu Phương Phương, còn đây là chồng con bé, tên là Tôn Hàn! Đây là ông Tô, còn đây là ông Lâm…”  

 

Diệp Tiên Duyệt cười rồi giới thiệu với mấy ông bạn già của mình.  

 

Sau khi chào hỏi vài câu, bọn họ đã kiếm cớ rờI đi, để không quấy rầy cuộc trò chuyện của mấy ông cháu Diệp Hà Sơn.  

 

Trông thấy sắc mặt của Liễu Phương Phương không được tốt cho lắm, Diệp Hà Sơn quan tâm hỏi: “Cháu thấy khó chịu à? Nếu mệt thì về nghỉ ngơi đi, đừng quan tâm việc ở đây nữa”.  

 

“Cháu không sao ạ”.  

 

Liễu Phương Phương liếc nhìn Tôn Hàn, không biết phải trả lời ra sao, nhưng đột nhiên cô ta quan sát xung quanh rồi hỏi: “À, anh hai đâu ạ?”  

 

Diệp Tiên Duyệt đang ở viện nên không tới được, nhưng Diệp Vân Nghĩa thì chắc chắn phải đến chứ.  

 

“Có trời mới biết nó đang trốn ở cái xó xỉnh nào, kệ nó đi, nhìn thấy chỉ thêm ngứa mắt! Nếu được chọn thì ông không muốn có cái loại cháu như nó”.  

 

Nhắc đến Diệp Vân Nghĩa, Diệp Hà Sơn lập tức nổi giận.  

 

Liễu Phương Phương trầm mặc, không biết phải nói gì tiếp.  

 

Sau khi trò chuyện một lúc, Tôn Hàn đột nhiên trông thấy Đỗ Tiên đang vẫy tay với mình ở vị trí dành cho khách mời đặc biệt nên anh bèn nói với Diệp Hà Sơn: “Ông ơi, bạn cháu ở đằng kia, để cháu qua chào hỏi mấy câu”.  

 

“Đi đi!”  

 

Diệp Hà Sơn xua tay, không giữ Tôn Hàn lại.  

 

Song, ông ấy thấy hơi ngạc nhiên khi Tôn Hàn có bạn bè ở Ma Đô.  

 

Nhưng chỉ cần công tử nhà họ Tôn thích thì đi đâu chẳng có bạn.  

 

Tuy nhiên, khi nhìn thấy người mà Tôn Hàn đang đi đến gần, Diệp Hà Sơn nhăn mặt lại: “Sao Tôn Hàn lại quen biết cô ta?”  

 

Liễu Phương Phương cũng nhìn thấy Đỗ Tiên nên nghi hoặc hỏi: “Ai thế ạ?”  

 

“Đỗ Tiên, một người phụ nữ không hề đơn giản! Nhưng cháu đừng nghĩ nhiều, Đỗ Tiên gần bốn mươi tuổi rồi, chắc không có quan hệ gì với Tôn Hàn đâu”.  

 

Liễu Phương Phương lại liếc nhìn về phía Đỗ Tiên một lát rồi quay đi nơi khác.  



Còn Tôn Hàn đã đi đến cạnh chị ta rồi ngồi xuống. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK