Mục lục
Ngọa hổ tàng long - Tôn Hàn (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 

 Nghe thế Tôn Hàn nhíu mày, nói: "Thực ra tôi đã biết chuyện của Lệ Lận từ lâu rồi. Mỗi người có chí hướng khác nhau, nếu anh ta muốn đi thì anh không giữ lại được đâu. Còn về vấn đề thứ hai..."  

 

"Thực ra đó cũng là chuyện bình thường, đây là lãnh thổ của Hoa Quốc, dù là Thiên Cửu môn, thương hội ba tỉnh hay là Công Tử Minh ở Thượng Kinh cũng đều là những thế lực siêu mạnh nằm ngoài Bộ Thương mại. Tất nhiên là Bộ Thương mại có mối quan hệ đối lập với những thế lực này..."  

 

"Hơn nữa những cơ quan Nhà nước mới có quyền quyết định tuyệt đối, cho dù Bộ Thương mại muốn làm gì thì tốt nhất anh đừng có phản kháng, nên thuận theo thì hơn".  

 

"Thực ra tôi và ông Phó đã từng thảo luận về vấn đề Bộ Thương mại chèn ép từ hồi còn ở trong tù. Tôi và ông ấy có một quan điểm chung, trong vòng 30 năm thì trong nước sẽ không còn bất cứ thế lực nào nằm ngoài các cơ quan!"  

 

"Nếu Thiên Cửu môn muốn tiếp tục phát triển yên ổn thì cách tốt nhất chính là dần dần làm mờ nhạt thế lực của Thiên Cửu môn, về sau ở Tây Nam sẽ chỉ còn tồn tại tập đoàn Cửu Thành mà sẽ không còn Thiên Cửu môn nữa!"  

 

Nghe vậy, Thẩm Vấn gật đầu như có điều suy nghĩ. Anh ta hiểu ý Tôn Hàn, thực ra ý anh chính là triệt tiêu những thế lực ngầm của Thiên Cửu môn, sửa đổi tất cả thành việc kinh doanh hợp pháp.  

 

Phải thuận theo cơ quan Nhà nước để làm việc.  

 

"Nhìn xem, Bộ Thương mại đã quyết tâm muốn đối phó với chúng ta, chúng ta không chống lại được đâu. Bây giờ chỉ đang rục rịch mà thôi, không cần phải sốt ruột, đợi khi nào đến thật rồi tính tiếp".  

 

Thiên Cửu môn đã được truyền thừa qua nhiều đời, không đến lúc cùng đường thì Thẩm Vấn không thể nào giải tán Thiên Cửu môn, chỉ giữ lại tập đoàn Cửu Thành.   

 

Những thành viên trong Thiên Cửu môn cũng sẽ không đồng ý!  

 

Nhưng nếu như thực sự đến lúc phải từ bỏ thì các thành viên có lẽ sẽ vì tự bảo vệ mình mà xin anh ta giải tán Thiên Cửu môn.   

 

Nhưng đó là sau này, bây giờ vẫn chưa đến mức đó.  

 

"Phải rồi, tôi vẫn luôn để ý phía Liễu Y Y, bây giờ cô ấy khá ổn, nở mày nở mặt, nhưng càng ngày càng nhiều người theo đuổi", Thẩm Vấn đột nhiên nhắc đến Liễu Y Y.   

 

Tôn Hàn ngẩn ra, anh không biết nên tiếp lời thế nào.  

 

Liễu Y Y rất xinh đẹp, bây giờ lại có địa vị cao quý, chắc chắn không thiếu người theo đuổi.  

 

Nhưng trong lòng Tôn Hàn vẫn hy vọng rằng cô sẽ không động lòng trước ai.  

 

Thực ra có nhiều lúc anh rất ngang ngược, trừ khi là tình thế bắt buộc, còn không thì anh vẫn luôn cố chấp vô cùng.  

 

Thế nên Tôn Hàn không muốn can thiệp vào quyết định của Liễu Y Y.   

 

Nhưng anh không hy vọng rằng người đàn ông khác trở thành bố của Đồng Đồng.  

 

"Yên tâm đi, Tổng giám đốc Liễu có tiếng là lạnh lùng, những kẻ theo đuổi đều phải thất bại ra về. Hơn nữa có người của tôi âm thầm bảo vệ, anh cũng không cần phải lo lắng sẽ có người giở trò với cô ấy. Nếu như cô ấy chịu thiệt ở đất Tây Nam thì mất mặt Thiên Cửu môn quá".  

 

Dường như đoán được suy nghĩ của Tôn Hàn nên Thẩm Vấn cười nói.  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK