Chương 10: Liễu Y Y nhận chức
Sau khi trở lại biệt thự, Đồng Đồng vẫn chưa ngủ, còn đang xem phim hoạt hình cùng với Từ Khang Niên.
Tôn Hàn nhìn đồng hồ đeo tay, đã hơn chín giờ thì bèn dịu dàng lên tiếng: “Đồng Đồng, không còn sớm nữa rồi, để mai con xem phim hoạt hình tiếp có được không?”
Đồng Đồng bĩu môi, có chút không tình nguyện đáp lại: “Vâng ạ”.
“Bác Từ, chúng ta tắt ti vi đi”.
Từ Khang Niên lấy điều khiển tắt ti vi, xoa đầu Đồng Đồng: “Đồng Đồng ngoan quá”.
“Vậy bố cũng đi ngủ có được không?”, Đồng Đồng chạy về phía Tôn Hàn, nhào vào trong lòng anh.
“Được, Đồng Đồng về phòng mình ngủ trước đi, bố cũng đi ngủ ngay đây”.
Tôn Hàn âu yếm nhìn con gái trong lòng mình, bỗng nhiên nhớ tới điều gì đó, lại nói: “Đồng Đồng, ngày mai đi nhà trẻ, ngày kia là sinh nhật sáu tuổi rồi, con muốn quà gì nào?”
“Đồng Đồng muốn… máy bay to, muốn gấu bông, còn muốn…”
“Tâm nguyện chỉ có một thôi”.
Tuy rằng Tôn Hàn yêu chiều con gái nhưng đạo lý không thể chiều con mọi chuyện, anh vẫn hiểu được.
“Vậy thì gấu bông là được ạ”.
“Ừ, thế này mới ngoan chứ, bố nhất định sẽ mua một con gấu bông to thật cho cho con”.
“Vâng ạ, cảm ơn bố”.
Đồng Đồng thơm nhẹ lên má Tôn Hàn.
Tôn Hàn lại hỏi: “Vậy Đồng Đồng đã có thể đi ngủ được chưa nào?”
Lúc này vẻ vui sướng trên mặt Đồng Đồng lại từ từ biến mất: “Bố ơi, sinh nhật của Đồng Đồng liệu mẹ có đến không?”
Tôn Hàn cũng im lặng, chuyện khác anh đều có thể thỏa mãn Đồng Đồng chỉ riêng chuyện người mẹ Lâm Mỹ Quyên này là Tôn Hàn không cho nổi.
Nhưng mà anh vẫn gượng cười nói: “Có mà, tin bố, mẹ nhất định sẽ đến đúng ngày sinh nhật con”.
“Yeah, Đồng Đồng nhớ mẹ lắm”.
Sau khi dỗ Đồng Đồng trở về phòng, Tôn Hàn ngồi trên ghế sofa châm một điếu thuốc, nhìn sang Từ Khang Niên vẫn luôn ở lại chơi với Đồng Đồng cả buổi tối, nhẹ giọng nói: “Vất vả rồi”.
“Không vất vả gì đâu cậu chủ. Có thể chơi cùng với Đồng Đồng tôi cũng rất vui mà”.
Từ Khang Niên đáp lại một câu sau đó đổi chủ đề: “Cậu chủ, công ty mà cậu muốn tôi tìm cũng đã chọn xong rồi”.
“Là chi nhánh công ty thời trang Sâm Uy chi nhánh Giang Châu, vừa hay gặp được tổng giám đốc sắp điều nhiệm đến tổng công ty. Tôi và sếp công ty thời trang Sâm Uy trao đổi một chút đã giành được vị trí tổng giám đốc chi nhánh ở thành phố Giang Châu”.
“Cũng dựa theo dặn dò của cậu, tôi đã gửi một thông báo tuyển dụng đến cô Liễu Y Y. Trong thông báo tuyển dụng ghi lương một năm hơn hai trăm nghìn. Cụ thể nhiều ít ra sao để cậu tự định đoạt”.
“Cậu chủ, cậu đối với cô Liễu Y Y cũng coi như là tận tâm dốc lòng quá rồi!”
Tôn Hàn cười nhẹ một cái, trong đầu nhớ tới Liễu Y Y liền bật cười nói: “Là tôi nợ cô ấy”.
“Đúng rồi, tôi có ý này, hay là ông tham mưu cho tôi nhé”.
“Được thôi”. Đây là do cậu chủ không coi Từ Khang Niên ông ấy là người ngoài, tự nhiên là vui vẻ đồng ý.
Nhưng đợi khi Tôn Hàn nói rõ ràng chủ ý của mình, Từ Khang Niên lại có chút khó lòng lựa chọn.
“Cậu chủ, cậu sắp xếp cho cô Liễu Y Y một công việc thì tôi có thể hiểu được, cho dù là tặng cô Liễu Y Y một khoản tiền, tôi cũng cảm thấy là chuyện đương nhiên”.
“Nhưng mà cậu cho cô Liễu Y Y làm bảo mẫu của Đồng Đồng? Chuyện này… Cô ấy sẽ hận cậu thấu xương á”.
Lỡ đâu Liễu Y Y phát tiết nỗi oán hận đối với cậu chủ lên người Đồng Đồng thì phải làm thế nào đây?
Tôn Hàn cân nhắc nói: “Tôi cũng nghĩ tới vấn đề này rồi nhưng tôi vô cùng tin tưởng, cô gái tốt bụng thì trước sau gì cô ấy cũng sẽ tốt bụng. Cho dù là hận tôi thấu xương cũng sẽ không để nỗi hận này liên lụy đến Đồng Đồng”.
“Vấn đề anh lo lắng tôi sẽ chú ý”.
Từ Khang Niên biết cậu chủ đã có quyết định, cũng không nói thêm gì nữa. So với việc nói là tìm ông ấy tham mưu, còn không bằng nói là tìm một người có thể nói chuyện giãi bày tâm sự.
Cậu chủ quá cô độc.
Chỉ là Từ Khang Niên thật sự nghĩ không thông, người có tính tình như cậu chủ không nên làm ra loại chuyện xâm phạm đến cô ấy mới phải chứ.
Nhưng ông ấy cũng không dám hỏi nhiều.
...
Đối với Liễu Y Y mà nói, có đôi khi hạnh phúc thường tới quá bất ngờ.
Tối hôm qua Trương Bát Bì bị phế đi, khoản vay nặng lãi hai trăm nghìn được giải quyết dễ dàng. Mà sáng sớm hôm nay đã nhận được thông báo tuyển dụng của chi nhánh công ty thời trang Sâm Uy ở thành phố Giang Châu nổi danh quốc tế.
Hơn nữa lương một năm trên hai trăm nghìn.
Vì thế cô còn cố ý gọi điện cho bộ phận nhân sự của chi nhánh công ty thời trang Sâm Uy thành phố Giang Châu để xác định rồi mới dám tin tưởng là thật.
Cô học thiết kế thời trang, vô cùng đam mê nhiệt huyết với thiết kế trang phục.
Với lý lịch của cô cùng với đồ án thiết kế thời trang xuất sắc như thế nhưng chỉ vì cô còn chưa tốt nghiệp đại học, còn bị người nhà họ Liễu gây khó dễ ở bên trong, đa phần sơ yếu lý lịch của cô đều như đá chìm dưới đáy biển.
Có điện thoại gọi tới cũng tưởng rằng hỏi mua thiết kế của cô với giá cực thấp.
Lại càng có công ty vô liêm sỉ, trực tiếp chiếm đoạt thiết kế của cô.
Nhất định là thời trang Sâm Uy phát thông báo tuyển dụng trên mạng nhìn thấy thiết kế của cô, mới gửi thư mời cho cô.
Cho dù có phải là nguyên nhân này hay không, Liễu Y Y cũng kích động không thôi, cuối cùng cô cũng chờ được đến ngày mây tan trăng sáng.
Sáng sớm đã đánh tiếng với mẹ, thay bộ vest trắng xinh nhất mà trước đến giờ cô không nỡ mặc, sau đó rời khỏi căn phòng trọ giá rẻ, gọi xe đi tới chi nhánh công ty thời trang Sâm Uy – Giang Châu.
Chịu đủ sóng gió cuộc đời, Liễu Y Y cực kỳ trân trọng cơ hội lần này.
Thời trang Sâm Uy là công ty có tên tuổi ở trong nước có thể phù hợp với các tiêu chuẩn quốc tế, với tổng giá trị thị trường hơn một trăm tỷ, dưới trướng có hơn mười công ty con.
Thành phố Giang Châu có một chi nhánh công ty trong số đó.
Liễu Y Y xuống xe dưới tòa cao ốc Sâm Uy, ngẩng đầu nhìn tòa nhà cao tầng ấy, dường như nhìn thấy tiền đồ của bản thân vậy.
Bàn tay đan chặt vào nhau thành nắm đấm, cô tự cổ vũ bản thân: “Liễu Y Y, mày nhất định làm được”.
“Cũng nhất định, không cần tiếp tục bán cá ngoài chợ để cầm hơi nữa”.
Nếu không phải cuộc sống bức bách, sao mà cô bằng lòng hoang phí tuổi thanh xuân của mình ở những chỗ như chợ bán thức ăn chứ?
Sau khi bước vào tòa cao ốc, Liễu Y Y dựa theo bảng hướng dẫn tìm được phòng nhân sự, nộp sơ yếu lý lịch của mình.
Giám đốc phòng nhân sự liếc nhìn sơ yếu lý lịch một chút đã đánh giá Liễu Y Y trên dưới đầy ý vị: “Được, cô đi theo tôi”.
Liễu Y Y không hiểu chuyện gì xảy ra, chỉ có thể đi theo bước giám đốc vào trong một phòng làm việc có treo biển là tổng giám đốc, đối mặt với một người phụ nữ dáng vẻ duyên dáng đang làm việc: “Chị Hương, đây là người mà tổng giám đốc mới chỉ mặt gọi tên đang cần, chị là trợ lý tổng giám đốc, người thì tôi giao cho chị nhé”.
“Người mà tổng giám đốc mới đang cần à? Tôi nói Vương Bách Xuyên này cũng thật là, còn chưa được lên chức đã cài gắm người nhà mình vào rồi, cũng không biết đường tránh nghi ngờ”.
“Ha ha, cũng chỉ có chị Hương mới dám gọi thẳng tên của sếp Vương như thế, chuyện này không liên quan gì đến tôi cả, tạm biệt”.
Trưởng phòng nhân sự bật cười ha ha, để lại Liễu Y Y rồi rời đi.
Người phụ nữ tên là Trần Hương hơi nhướng hàng lông mày xinh đẹp, lên tiếng nói: “Cứ làm ở bên này trước đã, đợi tổng giám đốc được xác định thì tự nhiên sẽ đến gặp cô”.
Liễu Y Y không hiểu gì cả: “Cái gì người mà tổng giám đốc cần? Người nhà gì chứ? Tôi… Tôi không hiểu lắm”.
Trần Hương bị chọc cười, đánh giá dáng người Liễu Y Y từ trên xuống dưới, bộ dáng vô cùng thấu hiểu, bật cười chế nhạo: “Được rồi, chỉ dựa vào học lực của cô thì có xếp hàng tám trăm năm cũng không vào được thời trang Sâm Uy đâu. Rốt cuộc là nguyên nhân gì tự bản thân cô rõ ràng là được, cũng không cần phải làm bộ làm tịch trước mặt tôi đâu”.
“Có điều, Vương Bách Xuyên cũng chẳng phải hạng tốt đẹp gì, quan hệ của cô và anh ấy… Phì…”.
Lời nói có ẩn ý!
Lúc này một người đàn ông mặc vest đen khoảng chừng ba mươi tuổi bước nhanh tới đây: “Hương Hương đang nói gì tôi thế?”
“Không nói gì cả, trông bộ dáng tươi vui đắc ý của anh Vương kìa, vị trí tổng giám đốc chắc chắn đã định rồi, sau này tôi chính là cấp dưới của anh Vương đấy, anh phải chăm sóc tôi một chút nhé”.
“Đúng rồi, cô gái xinh đẹp này tới tìm anh”.
“Tìm tôi à?”
Nhìn thấy dung nhan của Liễu Y Y, Vương Bách Xuyên lập tức liếm môi.
Tổng giám đốc tiền nhiệm để lại báu vật Trần Hương không dẫn đi, hiện giờ còn có một người đẹp như thế này đến đây.
Đúng thật là thăng quan phát tài, diễm phúc cũng không tệ, đường quan đường tình cả hai đều đắc ý.
Vương Bách Xuyên lúc này đã ảo tưởng về cuộc sống hạnh phúc sau này của hắn ta.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK