Dù anh ta có bất mãn với Tôn Hàn đến đâu nhưng việc này là do ông nội giao phó nên anh ta không thể không làm.
"Vậy tốt rồi".
Tôn Hàn mỉm cười, sau đó rảo bước về phía trước, vừa đi vừa nói: "Mời cậu chủ Cẩm quay về, không cần tiễn tôi đâu".
Khi đem chuyện này tới tìm ông cụ Cẩm Tân Châu, Tôn Hàn đã không trông mong việc Cẩm Văn Hạo sẽ rộng lượng bỏ qua cho mình.
Thậm chí có thể nói, anh còn đắc tội với cả Cẩm Hoằng.
Nhưng muốn đạt được mục đích mà không đắc tội với ai thì gần như là không thể.
Việc này thì ai cũng phải bó tay thôi. Không phải vấn đề nào cũng có cách giải quyết vẹn cả đôi đường.
Còn Cẩm Văn Hạo sau này có báo thù anh hay không thì tính sau, có điều Tôn Hàn cũng chằng sợ. Nếu là Cẩm Hoằng báo thù thì anh còn có chút lo lắng chứ Cẩm Văn Hạo này vẫn chưa đủ để dọa anh sợ.
Đều là cậu chủ nhà họ Cẩm nhưng giữa hai bọn họ khác nhau một trời một vực.
Hai người Tôn Hàn bắt xe quay về, Giang Hồi nhìn Tôn Hàn bằng ánh mắt đầy cảm kích: "Anh Tôn, việc của tôi thực sự phải cảm ơn anh!"
Sau chuyến đi này, Giang Hồi đã biết Tôn Hàn giúp mình như thế nào.
Nhờ có y thuật hơn người của Tôn Hàn mà Giang Hồi được cứu.
Nhưng cũng chính vì cô ta mà Tôn Hàn đắc tội với Cẩm Văn Hạo.
Quan trọng nhất là, Tôn Hàn lại không hề đòi hỏi phải trả ơn, đây mới chính là điều khiến Giang Hồi cảm động nhất.
Hai người họ căn bản chẳng có quan hệ gì với nhau, vậy mà Tôn Hàn lại dốc sức giúp đỡ như vậy.
Nếu là người khác thì chắc chắn sẽ không bao giờ làm vậy.
"Tôi giúp được cô là tốt rồi. Có điều cô Giang sau này phải tự mình cẩn trọng hơn một chút, đừng để chuyện như vậy tái diễn", Tôn Hàn không coi đây là việc gì to tát, mỉm cười đáp.
Quả thực Tôn Hàn không có mục đích đặc biệt gì khi giúp đỡ Giang Hồi.
Giang Hồi không biết rằng một phần lớn lý do khiến Tôn Hàn đồng ý giúp đỡ là bởi sự đồng cảm của anh đối với cô.
Đàn ông thực ra lại rất dễ mềm lòng.
"Ừm, qua chuyện lần này tôi chắc chắn sẽ cẩn trọng hơn. Đợi khi mọi việc lắng xuống rồi tôi muốn mời anh Tôn một bữa cơm".
"Được".
Chẳng mấy chốc, chiếc taxi đã dừng trước tòa nhà mà Giang Hồi ở.
Giang Hồi xuống xe, đang định hỏi Tôn Hàn có muốn lên nhà ngồi một lát hay không thì đột nhiên nghe thấy một âm thanh rất chói tai.