Mục lục
Ngọa hổ tàng long - Tôn Hàn (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Ớ…  

 

Không một ai dám tin.  

 

Đến Từ Hạ còn có vẻ sững sờ.  

 

La Thông là một người rất giàu có ở Mục Thành, chuyện này thì ai cũng biết.  

 

Tám triệu với ông ta cũng chỉ như con muỗi thôi.  

 

“Ô kìa tổng giám đốc La, thế sao được? Rõ ràng là vợ của Hoàng Tài làm vỡ chiếc vòng, thì Hoàng Tài phải trả tiền chứ! Anh phí tiền thế này làm chúng tôi khó nghĩ lắm”.  

 

Sau khi ngẩn ra một lúc, Tiết Lan Anh lập tức gạt bỏ vẻ âu lo rồi tươi cười nói.  

 

Theo bà ta thấy thì La Thông làm vậy để giữ thể diện cho con trai mình.  

 

Nếu không dựa vào đâu ông ta phải bỏ ra tám triệu trong khi chẳng nhận về được thứ gì.  

 

Chắc hẳn A Tài nhà bà ta có quan hệ không đơn giản với La Thông này.  

 

Hoàng Tài cũng nghĩ vậy nên nói: “Anh La, anh đừng lo về chuyện này, tám triệu thì em có, em không để anh phí tiền đâu”.  

 

Vị trí của ông ta trong mắt La Thông không chỉ là tám triệu được.  

 

“Tôi đã bảo để tôi trả, các người không nghe thấy à?”, La Thông tức tối nói.  

 

“A Tài, anh La đã có ý tốt như vậy thì chúng ta cứ theo ý anh ấy đi”, Tiết Lan Anh nói.  

 

Người ta cứ đòi trả thì kệ đi, bà ta cũng vui vì tiết kiệm được cho con trai mình tám triệu.  

 

Số tiền này không là gì với La Thông cả, nhưng với gia đình bà ta thì lại là một khoản lớn.  

 

“Vậy được ạ, Từ Hạ, mau cảm ơn anh La đi”.  

 

Hoàng Tài không thể hiểu nổi hành động này của La Thông, nhưng vẫn phải đồng ý.  

 

“Cảm ơn… anh La”.  

 

“Không cần đâu, tôi ở lại thanh toán, nếu không còn việc gì nữa thì các người về trước đi”.  

 

Chỉ khi nói chuyện với Từ Hạ, La Thông mới có vẻ nhã nhặn.  

 

“Vâng, anh La, ngày kia chúng em cưới, anh nhớ đến sớm nhé”.  

 

“Chắc chắn rồi”, La Thông trả lời một cách sâu xa.  

 

“Thế nhà em về trước đây, tạm biệt”.  

 

Thấy nhà Hoàng Tài đã rời đi, La Thông lạnh lùng nghĩ: Đương nhiên phải đến sớm rồi, chỉ có điều không biết có được chào đón không thôi. Dám ép em gái của công tử lấy mình, đúng là chán sống rồi mà.  

 

Sau đó, La Thông nhìn ra phía khác rồi lấy một chiếc thẻ ngân hàng trong ví ra, nói: “Quẹt thẻ, tôi trả tiền chiếc vòng vỡ đó”.  

 

“Tổng giám đốc La, tôi…”  

 

Quản lý Mai có vẻ chần chừ, vẫn lo La Thông bực bội về chuyện này.  

 

“Nhanh cái tay lên, tôi trả tiền chiếc vòng. Ngoài ra hãy đặt một món trang sức quý giá khác cho tôi, phải sang trọng hơn chiếc vòng này, ngày kia tôi lấy”.  

 

“Nếu để xảy ra chuyện gì tiếp, tôi thấy vị trí quản lý này nên đổi người thôi”.  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK