Nhà họ Tôn ở Thượng Kinh là danh gia vọng tộc, đứng đầu thiên hạ!
Nhưng đó cũng không phải nhà của anh!
Bố mẹ anh đã qua đời rồi.
Tôn Hàn anh quả thực là một ngọn bèo không có gốc gác!
“Đúng rồi, anh cũng không còn quá trẻ nữa, vậy mà chưa có bạn gái sao?”, Bạch Cần chân xếp bằng trên sô pha, đột nhiên hỏi.
Bạn gái?
Tôn Hàn cau mày, nghĩ tới Liễu Y Y, thậm chí là cả Lâm Mỹ Quyên.
Anh cười khổ đáp: “Cũng coi như là có đi, không chỉ có bạn gái, tôi còn từng kết hôn và có một cô con gái. Có điều, người đó và tôi có hẹn ước một năm”.
“Người bạn gái hiện tại sao? Thật sự nhìn không ra anh cũng khá đào hoa đấy”.
Bạch Cần thuận miệng đáp, cô thực không ngờ tình sử của Tôn Hàn lại phong phú như vậy, có điều cũng không lấy làm lạ.
Với điều kiện của anh thì thứ không thiếu nhất chính là phụ nữ, tình trường dài một chút cũng không có gì kì lạ.
Nhưng điều cô không ngờ là Tôn Hàn thậm chí còn có cả con gái rồi.
“Ừm, chuyện tình cảm rất khó nói trước. Tôi và cô ấy…ban đầu như nước với lửa, nhưng sau này ở bên nhau rồi dần hiểu nhau, dần thích nhau. Có điều đến sau này, khi địa vị của cô ấy ngày càng cao thì có thể tất cả sẽ thay đổi”.
“Nói thật, tôi sợ có một ngày khi tôi không có gì xuất hiện trước mặt cô ấy. Liệu cô ấy có còn thích tôi!”, Tôn Hàn cười tự giễu.
Lâm Mỹ Quyên thì có lẽ giờ đang ở nhà họ Đường tại Ma Đô, trong bụng là đứa con chưa sinh của Đường Minh Phong. Còn việc Lâm Mỹ Quyên sống ở đó có tốt hay không thì Tôn Hàn không đoán được, mà cũng chẳng liên quan gì đến anh.
Nếu không phải vì Lâm Mỹ Quyên thì trước đây anh đã không phải sống khổ sở như vậy, không phải vào tù ra tội rồi mang án tích suốt đời.
Nhưng còn Liễu Y Y.
Nhắc chuyện năm xưa thì quả thực Tôn Hàn có lỗi với Liễu Y Y, nhưng kẻ giật dây không phải anh mà là Lâm Hạo, Tôn Hàn cũng chỉ là người bị hại mà thôi.
Sự xuất hiện của Đồng Đồng là điều mà anh không ngờ tới nhất.
Tôn Hàn thừa nhận, anh thích Liễu Y Y.
Nhưng anh thích Liễu Y Y không chịu thua trước số phận, kiên cường dũng cảm.
Chứ không phải người phụtrách của Y Minh Nguyệt hiện tại.
Nhưng điều buồn cười là Liễu Y Y ngày hôm nay do chính anh dìu dắt nên.
Trong cuộc đời có những cơ duyên thật bất ngờ.
Thậm chí rất nhiều khi anh nghĩ, anh và Liễu Y Y có hẹn ước một năm. Vậy sau một năm đó, kết cục giữa hai người sẽ ra sao?
Vì Đồng Đồng mà đến với nhau, bước vào lễ đường rồi sống hạnh phúc mãi mãi.
Hay là, sau khi một năm kết thúc, mỗi người đều cảm thấy người kia không phải đối tượng phù hợp để chung sống nốt quãng đời còn lại. Cho nên, ngoài sợi dây liên kết duy nhất là Đồng Đồng ra, giữa hai người sẽ chẳng còn lại gì.