Thế cũng phải.
Tề Tư Tuệ đăm chiêu gật đầu, rồi lập tức nhận ra đã hơi lạc đề, bèn nhìn về phía Tôn Hàn, “Rốt cuộc anh tìm bố tôi làm gì?”
“Là chuyện tốt, tôi không thể nói rõ với cô”.
“Chuyện tốt? Ha ha, quán bar chúng tôi bị buộc đóng cửa, còn có chuyện tốt gì được chứ? Chẳng lẽ anh có thể mua quán bar của chúng tôi ư?”
“Chỉ là một quán bar thôi mà, mua thì mua thôi, không có gì to tát cả”.
Nghe Tôn Hàn ăn nói kiêu ngạo như vậy, Tề Tư Tuệ càng ngang ngạnh hơn, vẻ mặt mỉa mai, “Không ngờ anh là người lắm tiền đấy! Thật ra muốn mua quán bar của tôi không khó, chỉ cần vài triệu là được thôi. Nhưng đất thổ cư xây dựng quán bar này có giá trị cực kỳ!”
“Cũng chỉ tám trăm triệu thôi mà, không đáng là bao”.
Tề Tư Tuệ vốn thấy mình có thể làm khó Tôn Hàn, không ngờ đối phương lại có thể nói ra giá tiền của mảnh đất xây quán bar, lập tức thảng thốt kêu lên, “Rốt cuộc anh là ai? Chẳng lẽ Lưu Phong vẫn không yên tâm nên hôm nay lại bảo các người đến đây gây khó dễ?!”
Người duy nhất mà cô ấy có thể nghĩ đến là Lưu Phong.
“Cô quả thực không phải là người biết làm ăn. Mười năm trước, bố cô đã mua quán bar và mảnh đất thổ cư này với giá khoảng năm mươi triệu. Nhưng chẳng ai ngờ mười năm qua lại phát triển nhanh như vậy. Sau mười năm, giá trị đã tăng vọt gấp mười mấy lần, chỉ cần phá bỏ, miếng đất này có giá trị tám trăm triệu!”
“Nhưng tên thuộc hạ Lưu Phong của Tô Vấn Long lại không muốn bỏ ra khoản tiền phá dỡ nhiều như vậy, có vẻ chỉ muốn trả cho cô đúng bằng giá mua ngày xưa, tức là năm mươi triệu! Đối mặt với kẻ xấu xa như Lưu Phong, cô chỉ còn cách chấp nhận”.
“Trong tình huống có người đến mua đất và quán của cô, nếu tôi là cô, tôi sẽ giới thiệu tất tần tật ưu điểm của quán bar này, chứ không phải để lộ nội tình giá cả như vậy!”
Bị Tôn Hàn châm chọc, khuôn mặt của Tề Tư Tuệ đỏ bừng lên, nhưng vẻ kiêng dè trước Tôn Hàn lại vô cùng nghiêm túc.
Cô ấy nghiêm giọng hỏi, “Rốt cuộc anh là ai?”
Những chuyện này đều thăm dò ngọn ngành, nghe giọng điệu có vẻ không phải là người của Lưu Phong.
Mà còn đến tìm bố cô ấy?
Chuyện này khiến Tề Tư Tuệ cảm thấy cực kỳ lo lắng.
“Mời khách vào đi!”
Đúng lúc này, một giọng nói già nua vang lên từ trong quán bar.
Tề Tư Tuệ không muốn, nhưng bố đã lên tiếng, vậy thì đành mở cửa cho họ vào thôi.
Tôn Hàn cùng Từ Khang Niên bước vào trong.