Mục lục
Ngọa hổ tàng long - Tôn Hàn (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Muốn thắng thì cô ta tuyệt đối không được có sai sót.

 

Hai người trên sàn đấu vẫn đang đánh nhau, Lưu Hạ hiểu rõ điểm yếu của Diêm Hùng, biết rằng gã có sức mạnh hơn người, nhưng hành động lại không quá mạnh mẽ, cứ luôn ỷ vào lợi thế song đao để vừa đánh vừa lùi, thế nên cô ta biết rằng mình chỉ cần không bị Diêm Hùng đánh trúng thì sẽ không thua.  

 

Mấy phút trôi qua, trên người Diêm Hùng lại có thêm vài vết thương. Lại thêm cả việc giao thủ cường độ mạnh nên máu chảy không ngừng.  

 

Đừng nói là chính Diêm Hùng, ngay cả đám người của Thiên Cửu môn, ai nấy xem mà đều nén giận.  

 

Nếu như đổi một ai đó linh hoạt nhanh nhẹn hơn thì sẽ không bị đánh thảm hại như vậy.  

 

"Xem ra kết cục của trận này đã rõ", Chu Giang nhìn sàn đấu, phân tích.  

 

Nhưng Giang Lệ lại không nghĩ thế: "Đối thủ còn chưa ngã xuống thì vẫn chưa được coi là thắng. Hơn nữa..."  

 

Khựng lại một chút, sau đó Giang Lệ bổ sung: "Mấu chốt của việc thắng bại không nằm ở đây!"  

 

Giang Chu rất tán thành với điều này, ánh mắt hắn nhìn về phía đối diện: "Theo như quỹ đạo bình thường, người lên sàn tiếp theo của bên kia có lẽ sẽ là Thẩm Vấn. Nhưng hình như Thẩm Vấn xếp hạng rất thấp, có lẽ Tôn Hàn sẽ không dùng! Còn có một khả năng nữa, trừ khi Tôn Hàn vẫn còn ẩn giấu một cao thủ khác".  

 

"Nhưng trên thực tế, chúng ta đã điều tra hết những cao thủ đẳng cấp trong nước, không hề có ai đến Tây Nam. Chẳng lẽ trong nội bộ Thiên Cửu môn vẫn còn ẩn giấu một cao thủ lợi hại mà chưa tung ra sao?"  

 

Không phải là không có những cao thủ ngầm trong thành phố này.  

 

Nhưng nếu muốn trở nên hữu dụng trong sàn đấu ngầm tối nay thì cao thủ võ đạo bình thường không thể làm được.  

 

Ít nhất cũng phải nằm trong top đầu bảng xếp hạng cao thủ trong nước thì mới có đất dụng võ ở đây.  

 

Cao thủ thế này rất hiếm, họ đều đã giám sát chặt chẽ lịch trình của những cao thủ nổi tiếng trong nước.  

 

Trong Thiên Cửu môn có lẽ không có nhân vật lợi hại đến vậy.  

 

"Chưa nói trước được, nhưng nếu bên Tôn Hàn không còn ai nữa thì tối nay chúng ta thắng chắc", Giang Lệ nói rất tự tin.  

 

Cho dù bên bọn họ trừ Lưu Hạ cũng chỉ còn ông ta và Thanh Hổ là chưa lên sàn, mà bên Thiên Cửu môn vẫn còn tận ba người, nhưng Giang Lệ vẫn rất tự tin.  

 

Nói trắng ra thì nếu đối thủ không quá mức lợi hại thì một mình Thanh Hổ có thể đấu được hai người, thậm chí đánh đến cuối cùng mới bại trận.  

 

Ông ta chỉ cần kết thúc trận chiến, không phí chút sức lực nào.  

 

Ở nơi này, nếu xét về thực lực thì ông ta và Thanh Hổ chính là những người đứng đầu.  

 

"Kết thúc rồi".  

 

"Không hay rồi!"  

 

Mọi người ở hai bên trận doanh đồng loạt hô lên.  

 

Trên sàn đấu, Diêm Hùng vì mất máu quá nhiều mà đã loạng choạng chóng mặt, lung lay chực đổ.  

 

Do gã phản ứng chậm nên đã tạo ra cơ hội cho Lưu Hạ. Cô ta nhảy vọt lên, hai thanh song đao đồng thời đâm về phía cổ họng Diêm Hùng.   



Đây là đòn chí mạng, Diêm Hùng chắc chắn phải chết. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK