“Bạn thôi mà tặng quà cáp cả chục nghìn như thế à?”
Câu hỏi này của Tiết Lan làm Liễu Y Y không biết nên trả lời ra sao.
Liễu Y Y thực sự rất khó nói ra chuyện chính cô đã cùng anh đi mua số quà này.
Đâu chỉ mấy chục nghìn, mấy trăm nghìn còn mua được nữa là.
“Y Y à, thật ra mẹ cảm thấy cậu Tôn cũng không tệ, nhân phẩm chắc là ổn thôi. Không phải mẹ muốn can thiệp vào chuyện tình cảm của con, nhưng cậu ấy đã có một đứa con gái, con phải cân nhắc thật kĩ đấy!”
“Con biết mà mẹ!”
Liễu Y Y không biết nên giải thích thế nào, đành dứt khoát đổi đề tài nói chuyện, “À đúng rồi, chẳng phải mẹ nói cậu ba sẽ ghé thăm sao, cậu đâu rồi ạ?”
Chuyện này…
Nhắc đến cậu ba, vẻ mặt của Tiết Lan không được tự nhiên cho lắm.
“Bọn họ không quen ở nhà thuê nên ra ngoài đi dạo rồi. Dặn mẹ khi nào con về thì gọi cho họ!”
Liễu Y Y cảm thấy thật nực cười, nếu đã ghét bỏ nơi ở của mẹ con họ thì đừng nên đến đây nữa.
Cô hơi khó hiểu, “Chờ con về làm gì ạ?”
“Lần này cậu mợ ba của con đến đây còn dẫn theo, dẫn theo một cậu thanh niên nữa. Có vẻ là… muốn sắp xếp đối tượng xem mắt cho con!”
“Đối tượng xem mắt? Đùa gì vậy? Con gái của cậu mợ cũng chưa có bạn trai đấy thôi, sao không giới thiệu cho con gái họ đi?!”
Nghe vậy, Liễu Y Y lập tức không bình tĩnh được nữa.
Khi hai mẹ con cô bị đuổi ra khỏi nhà, cùng đường nên đã tìm đến nhà cậu Ba để mượn tiền nhưng bị họ từ chối. Từ đó trở đi, đã rất nhiều năm không liên lạc gì.
Kể từ lúc đó, Liễu Y Y không hề có thiện cảm với gia đình nhà cậu Ba.
Khi bố cô còn sống đã giúp đỡ nhà cậu Ba không ít. Nhưng từ sau khi hai mẹ con cô bị đuổi ra khỏi nhà họ Liễu thì thái độ người nhà đó hoàn toàn thay đổi, tránh hai mẹ con họ như tránh dịch.
Mẹ cô Tiết Lan là chị ruột của cậu Ba Tiết Kiến Quốc cơ mà!
Nếu không phải nghĩ đến việc đã năm năm không liên lạc, một giọt máu đào còn hơn ao nước lã thì Liễu Y Y hôm nay quả thực không muốn về ăn cơm.
Nhưng thật không ngờ, họ vừa đến đã muốn làm mai cho cô!
Liễu Y Y có nghĩ bằng đầu gối cũng biết đây chẳng phải việc tốt lành gì.
Nếu thực sự có mối tốt thì con gái nhà cậu Ba Tiết Ngọc cũng đang tuổi xuân thì, không giới thiệu cho con gái mình mà giới thiệu cho Liễu Y Y làm gì?
Giang sơn dễ đổi bản tính khó dời.
Liễu Y Y cho rằng mình không nên trông chờ gì vào người nhà này.
"Ôi dào, Y Y con đừng nóng, cứ coi như diễn một vở kịch đi. Dù gì con cũng đã đưa bạn con tới, nói cậu Tôn là bạn trai con rồi từ chối là được rồi!"
"Dù sao cũng là người một nhà, không nên làm to chuyện!"
Nghe mẹ mình nói vậy, Liễu Y Y mới thất vọng thở dài, gật đầu đáp: "Con biết rồi ạ".
Mẹ cô Tiết Lan vốn dễ mềm lòng, tính cách cũng quá hiền lành, cô cũng chẳng còn cách nào khác.