Mục lục
Ngọa hổ tàng long - Tôn Hàn (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Còn ai nữa?”, Tôn Đào thuận đà hỏi tiếp.

 

Tôn Hàn nói, “Trương Dương Phi đấy! Anh ta còn hào phóng hơn cô Tôn nhiều, phón tay cho tôi hẳn mười triệu!”

 

Tôn Đào hơi bất ngờ, lập tức tiếp lời, “Cũng được mà. Nếu đã vậy, cậu lại càng không có lý do không rời khỏi Thượng Kinh. Nói thật nhé, con người sống trên đời phải biết thức thời. Trương Dương Phi có thể đưa tiền cho cậu, thật ra cũng là một chuyện khiến người ta ngạc nhiên đấy. Hơn nữa, mười triệu quả thật không ít đâu, đủ cho cậu sống sung túc ở bất kỳ thành phố nào khác ngoài Thượng Kinh rồi! Cậu chớ nên không biết điều. Tuy tôi không thích Trương Dương Phi nhưng biết rõ đó là người như thế nào. Nếu cậu không thuận theo Trương Dương Phi thì sẽ chết rất thê thảm!”

 

“Về phần tôi thì xem ra tiết kiệm được năm triệu này rồi”.

 

Ý của Tôn Đào là, anh đã có khoản tiền của Trương Dương Phi rồi thì cô ta sẽ không chi tiền nữa, tiết kiệm được thì tiết kiệm.

 

“Mười triệu ấy, tôi không để vào mắt! Còn về chuyện Trương Dương Phi sẽ làm gì tôi, tôi lại khá là tò mò đấy. Cô Tôn à, xin thất lễ!”

 

Tôn Hàn trả lời rất ngắn gọn, ý tứ cũng đơn giản, rằng “tôi không thiếu tiền, cũng sẽ không rời khỏi Thượng Kinh”.

 

Cô ta uy hiếp cũng vô dụng, Trương Dương Phi uy hiếp cũng vô dụng thôi.

 

Nhìn theo bóng lưng Tôn Hàn, sắc mặt của Tôn Đào cực kỳ tệ!

 

Thấy anh trở về, Bạch Cần lập tức quan tâm hỏi, “Cô gái kia tìm anh làm gì vậy, thấy hai người nói chuyện không được vui lắm”.

 

“Không có gì đâu, chúng ta đi tiếp thôi”, Tôn Hàn cũng không muốn nhắc.

 

“Ừ”.

 

Nửa giờ trôi qua, những người đến tham quan hôm nay cũng đã xem gần xong rồi.

 

Tiếp theo là xác định những người muốn tham gia đấu giá.

 

Cố Vân Đào bận rộn luôn tay nên cũng không để ý đến Bạch Cần. Anh ta bắt đầu thu tiền đặt cọc, xác định những người tham gia đấu giá trang viên mấy hôm nữa.

 

Trong số những người đến đây hôm nay, đã có hơn mười người đến trả một triệu tiền cọc, chuẩn bị cho việc đấu giá trang viên này.

 

Chỉ cần giá cả hợp lý thì lợi nhuận chắc chắn sẽ có.

 

Cũng khó trách, nhiều người có hứng thú thế cơ mà.

 

Một trong số những người đó là Tôn Đào.

 

“Chúng ta đi thôi”, Bạch Cần buồn bã nói.

 

Cô ấy chỉ có thể đứng nhìn, nào dám mơ mộng hão huyền mua được trang viên này.

 

Đứng bên hàng rào, Tôn Hàn im lặng vài giây, chợt lên tiếng, “Chờ tôi một lát”.

 

Trong ánh mắt sững sờ của Bạch Cần, anh đi thẳng về phía đám người kia.

 

Bạch Cần: “…”

 

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK