Suy nghĩ một lúc, Tô Quyền rút điện thoại ra gọi cho một người.
Đầu dây bên kia nhấc máy, Tô Quyền lập tức nở nụ cười bợ đỡ: "Cậu chủ Hạo!"
Người mà hắn gọi điện không ai khác ngoài Cẩm Văn Hạo.
"Tô Quyền à, sao lại gọi điện cho tôi? Sao thế, công ty anh lại có "hàng ngon" à?", Cẩm Văn Hạo cười ha hả.
Tô Quyền kết giao được với Cẩm Văn Hạo cũng là do chức vụ mà hắn đang đảm nhận.
Những việc hắn phụ trách khá nhiều và phức tạp.
Công việc này phải tiếp xúc với hầu hết các nghệ sĩ trong công ty, đồng thời đại diện phát ngôn cho họ.
Những nghệ sĩ đã nổi đình nổi đám thì Tô Quyền không đụng tới được, nhưng những ngôi sao mới chưa nổi lắm thì đều phải nhìn nét mặt hắn.
Cũng chính vì vậy mà mỗi lần có nữ thực tập sinh mới, Tô Quyền đều nghĩ cách để "về tay" mình.
Hoặc là sẽ "dâng" những cô gái này cho giới công tử thiếu gia nhà giàu ở Thượng Kinh, để mặc họ chơi đùa.
Tô Quyền mượn cơ hội đó mà kết giao với đám nhà giàu đó!
Trong đó có Cẩm Văn Hạo chính là người mà Tô Quyền có quan hệ tốt nhất.
Cũng bởi lẽ đó mà Tô Quyền thừa biết chuyện Cẩm Văn Hạo xử lý Giang Hồi.
"Cậu Hạo, công ty chúng tôi quý này không có người mới nào nổi bật. Nhưng nếu là quý sau thì nghe nói sẽ có một đợt thực tập sinh mới, đến lúc đó tôi sẽ cho cậu hàng ngon nhất!"
"Lần này tôi gọi cho cậu là có việc khác", Tô Quyền nói giọng bợ đỡ.
"Có chuyện gì?", Cẩm Văn Hạo hỏi.
"Là chuyện của Giang Hồi. Cậu chủ Hạo, Giang Hồi này rốt cuộc có quan hệ với ai mà có thể dẹp yên cả scandal này vậy?", Tô Quyền nói ra điều bản thân đang thắc mắc.
Sau khi làm rõ chuyện này, hắn mới dám quyết có nên tiếp tục đối phó với Giang Hồi hay không.
"Có người đến tìm ông nội tôi..."
Sau khi Cẩm Văn Hạo kể đầu đuôi thì Tô Quyền cũng hiểu được đại khái, hắn nói: "Cậu chủ Hạo, ý cậu là hắn ta không có thân thế gì đặc biệt, chỉ là y thuật rất cao siêu mà thôi?"
"Đúng vậy, nếu hắn không chữa được bệnh đau đầu cho ông nội tôi thì tôi tuyệt đối không tha cho Giang Hồi. Nhưng hắn ta cũng đắc tội với anh sao?"
Tô Quyền trong lòng đau khổ, nào có đơn giản chỉ là đắc tội!
Mà là cho người suýt lấy mạng hắn mới phải!
Thấy Tô Quyền trầm mặc, Cẩm Văn Hạo dặn dò: "Nếu anh muốn đối phó với Tôn Hàn thì là việc của anh, không liên quan đến tôi hay nhà họ Cẩm, hiểu chưa?"
"Hiểu rồi ạ!"
Tô Quyền nghe xong thì vô cùng mừng rỡ.
Đương nhiên là hắn hiểu.
Nếu Cẩm Văn Hạo đã nói vậy, chứng tỏ cũng không vừa mắt Tôn Hàn này.
Thế thì chẳng còn gì phải kiêng dè nữa!
Sau khi cúp điện thoại, Tô Quyền mặt lộ vẻ hung ác, nói: "Lập tức triệu tập hội nghị, không hủy hoại được Giang Hồi thì tên ông đây sẽ viết ngược lại!"