Mục lục
Ngọa hổ tàng long - Tôn Hàn (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 

“Nhưng tôi có một việc muốn phiền ông Tôn, mỗi lần điều trị sau này hãy cố giữ bí mật như bây giờ. Tôi không muốn để người khác biết mình đang chữa bệnh cho ông, còn lý do là gì thì chắc ông Tôn còn rõ hơn tôi!”

 

“Bác sĩ Tiểu Tôn yên tâm, chuyện này cậu không cần phải lo”, Tôn Vượng Thịnh cười nói.

 

Đạt đến thân phận và địa vị như Tôn Vượng Thịnh thì sẽ có rất nhiều người không muốn ông ấy sống lâu, hơn nữa còn không thiếu người giở trò.

 

Nếu để người khác biết được Tôn Hàn đang điều trị bệnh cho ông ấy thì anh sẽ gặp nguy hiểm ngay.

 

Tôn Hàn gật đầu: “Không còn vấn đề gì nữa thì chúng ta bắt đầu châm cứu thôi”.

 

Tôn Hàn lấy kim châm cứu ra rồi bắt đầu châm cứu cho Tôn Vượng Thịnh, mục đích của việc này cũng giống như khi chữa bệnh cho Liễu Thị Long, đó là để loại bỏ các tạp chất đã tích tụ nhiều năm trong cơ thể của Tôn Vượng Thịnh, giúp máu huyết lưu thông dễ hơn để tiện cho việc điều dưỡng cơ thể.

 

Thật ra bệnh của Tôn Vượng Thịnh và Liễu Thị Long đều là bệnh của người già, khi còn trẻ còn khoẻ thì vẫn trụ được, nhưng già rồi thì đủ các chứng bệnh xuất hiện nên bệnh đến như núi đổ.

 

“Nói chứ, người có thân phận và địa vị như ông Tôn chắc không còn gì tiếc nuối trong cuộc đời này nữa đúng không ạ?”, sau khi châm các mũi kim xuống xong, Tôn Hàn ngồi nghỉ ngơi trên ghế rồi tiện miệng hỏi.

 

“Chuyện tiếc nuối ư?”

 

Tôn Vượng Thịnh chợt bật cười tự giễu: “Sao không? Đã là người thì ai chẳng có điều tiếc nuối, việc này không liên quan đến quyền cao chức trọng đâu!”

 

“Người như ông Tôn thì việc gì cũng có thể làm được cơ mà. Tôi rất tò mò, có chuyện gì khiến ông thấy tiếc nuối đến mức muốn cứu vãn chứ?”

 

“Sinh ly từ biệt!”

 

Mặt Tôn Vượng Thịnh có vẻ ảm đạm, như thể đang nhớ lại những ký ức đau lòng, không biết vì ông ấy thấy Tôn Hàn dễ gần hay vì lý do gì khác nữa.

 

Ông ấy liếc nhìn Tôn Hàn rồi thành thật nói: “Cái chết của Tôn Vương Hành - con trai tôi là điều tiếc nuối nhất trong đời tôi”.

 

Chuyện này…

 

Tôn Hàn cũng có vẻ mất tự nhiên.

 

Anh nhìn chăm chú vào Tôn Vượng Thịnh, dường như cái chết của Tôn Hành Vương chính là một sự đả kích rất lớn với ông ấy.

 

Thật ra, ngay lúc này, Tôn Hàn cũng rất muốn hỏi vì sao năm xưa Tôn Hành Vương lại chết.

 

Tôn Hành Vương là ông vua không ngai ở quân khu phía Bắc, còn có khả năng trở thành tổng tư lệnh.

 

Sao máy bay chiến đấu của ông có thể dễ dàng bị gài bom được?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK