“Cho nên, cuộc hôn nhân này chú rể đương nhiên phải là Tôn Hàn…”
“Chúng tôi vô cùng xin lỗi đã làm lỡ thời gian của mọi người, sau cùng hy vọng mọi người chơi thật vui!”
Giải thích xong, Tôn Khải Thành đi xuống khỏi bục làm lễ.
Hiện giờ mọi người đã hiểu chuyện vừa xảy ra nên không khí dần khôi phục lại trạng thái bình thường.
Dù gì bọn họ cũng chỉ vì nể mặt nhà họ Tôn nên mới tới tham gia, còn ai kết hôn với ai đối với họ cũng chẳng quan trọng.
“Giờ xin mời bố mẹ cô dâu bước vào lễ đường!”
Người chủ trì lễ cưới nhanh chóng vào vị trí, hồ hởi tuyên bố.
Bộp bộp bộp!
Trong tiếng vỗ tay vang dội, Liễu Nam Quân dắt tay Liễu Phương Phương mặc váy cô dâu màu trắng đi vào lễ đường, bước từng bước đi về phía Tôn Hàn.
“Không ngờ lại là cậu”, Liễu Nam Quân nói nhỏ.
Tôn Hàn cười ngượng ngùng đáp: “Tôi cũng không ngờ tới”.
Liễu Phương Phương nhìn Tôn Hàn bằng ánh mắt hết sức phức tạp, trong lòng trăm mối nghi ngờ,
Có nằm mơ Liễu Phương Phương cũng không thể ngờ, vào thời khắc cuối cùng ngay trước cuộc hôn nhân của cô lại xảy ra biến động lớn đến vậy.
Vị hôn phu của cô từ tên vô dụng Tôn Tiểu Bân trở thành Tôn Hàn giỏi giang mà cô rất ngưỡng mộ.
“Được rồi, chuyện nhà họ Tôn các người đúng là không giống bình thường. Nếu không phải do hôn lễ đã bắt đầu rồi thì tôi thật muốn dắt Phương Phương về luôn cho rồi. Giờ tôi giao Phương Phương lại cho cậu, hai đứa nhớ yêu thương đùm bọc lẫn nhau”.
Liễu Nam Quân trao lại con gái cho Tôn Hàn.
Càu nhàu thì càu nhàu vậy.
Nhưng Liễu Nam Quân làm gì có bản lĩnh dám huỷ hôn lễ với nhà họ Tôn!
Đã đến nước này rồi, đừng nói là đổi chú rể khác, cho dù nhà họ Tôn có mang cái đầu heo đến thay thì Liễu Nam Quân cũng chưa chắc đã dám ý kiến gì.
Tôn Hàn không đáp lời. Anh nhìn Liễu Phương Phương rồi cầm tay cô dẫn lên lễ đường.
Đoàng đoàng đoàng!
Những ống pháo hoa giấy được bắn liên tục, xác pháo bay đầy trời.
Tiếp theo đó là tiếng vỗ tay như sấm dậy.
Tôn Hàn có nằm mơ cũng không ngờ mình lại có một đám cưới sắp đặt chớp nhoáng như thế này.
Người kết hôn với anh chẳng phải người anh hằng trông đợi.
Liễu Phương Phương, Liễu Y Y.
Cùng họ nhưng là hai người hoàn toàn khác biệt.
Anh không dám nghĩ, nếu Liễu Y Y biết anh đã kết hôn ở Thượng Kinh rồi thì sẽ phản ứng ra sao.