Thế nên Liễu Phương Phương mới do dự.
"Cô thích anh ta không?", Tôn Hàn hỏi.
Liễu Phương Phương suy nghĩ một lát, sau đó lắc đầu rất nghiêm túc: "Không thích".
"Có thể anh không tin, tôi chưa từng nói thích Trương Dương Phi, nhưng tôi hiểu rõ tôi không thể quyết định việc hôn nhân của mình. Thế nên hồi trước ông nội từng nói với tôi rằng Trương Dương Phi khá tốt, lúc đó tôi đã nghĩ gả đại cho Trương Dương Phi cũng được, dù sao vẫn tốt hơn là kết hôn với một người đàn ông mà tôi không quen biết, thế nên tôi không phản đối".
"Có lẽ chính vì lúc trước tôi không bài xích việc ở bên cạnh Trương Dương Phi thế nên anh ta mới cho rằng tôi thích anh ta".
Liễu Phương Phương nhìn Tôn Hàn, cười khổ sở: "Nếu như là anh thì anh sẽ làm thế nào?"
Coi như chuyện này chưa từng xảy ra, hoặc là không nhẫn nhịn nữa mà nói hết cho ông nội biết chuyện này để ông xử lý Trương Dương Phi.
Nhà họ Trương không bằng nhà họ Liễu, hơn nữa Liễu Thị Long là nhân vật tầm cỡ trong thế hệ bề trên, còn có mối quan hệ tốt với Tôn Vượng Thịnh và những Thủ tướng đời trước.
Nếu Liễu Thị Long ra tay thì Trương Dương Phi sẽ rất thảm!
"Tôi không phải cô, làm sao biết được nên làm thế nào? Cô phải tự suy nghĩ chuyện này! Nếu như nói ra thì...tôi đột nhiên thấy hơi đồng tình với cô".
Bây giờ đã không còn là xã hội phong kiến, nam nữ đã có thể kết hôn tự do.
Nhưng người trong những gia tộc trâm anh thế phiệt ở Thượng Kinh lại ít ai có thể làm thế.
Họ cũng giống Liễu Phương Phương, hôn nhân của cô đã định sẵn là sẽ gắn chặt với lợi ích của nhà họ Liễu.
"Đúng vậy! Từ bé đến lớn những người xung quanh tôi đều ngưỡng mộ tôi được sinh ra trong một gia đình giàu có, nhưng mấy ai biết rằng tôi ngưỡng mộ họ vô cùng".
"So với Trương Dương Phi, Tôn Tiểu Bân thậm chí càng tệ hơn. Chỉ tiếc rằng ông nội lại muốn tôi kết hôn với Tôn Tiểu Bân, tôi buộc phải đồng ý", Liễu Phương Phương tự giễu.
Người ông nội cưng chiều nhất trong nhà là cô ta, hầu như tất cả mọi việc đều chiều theo ý cô ta.
Duy nhất trừ việc hôn nhân.
Nhưng Liễu Phương Phương chỉ mong rằng có thể tự quyết định việc hôn nhân.
"Haizz, tôi sắp phải kết hôn với Tôn Tiểu Bân rồi, lúc này còn nghĩ đến những việc khác cũng chẳng còn ý nghĩa gì nữa".
Liễu Phương Phương bất lực thở dài, tựa như đã chấp nhận số phận, cô ta nói: "Thực ra nếu như được lựa chọn, thay vì Trương Dương Phi hay Tôn Tiểu Bân thì tôi thà rằng kết hôn với anh!"
Anh sao?
Tôn Hàn sững ra.
Chuyện quái gì vậy?