Mục lục
Ngọa hổ tàng long - Tôn Hàn (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Từ Hạ cũng biết chút ít về chuyện mà Tôn Hàn đã giúp nhà Dương Khai Phú, nhưng cô ấy vẫn không đồng ý với đề nghị của ông ta.

 

Bây giờ, Tôn Hàn đang tận hưởng không gian riêng với Liễu Y Y và Đồng Đồng, chắc hẳn sẽ không thích bị người khác quấy rầy.

 

Dương Khai Phú lập tức hùng hồn nói: “Từ Hạ, cháu không thể nói vậy được. Anh cháu không cần là việc của cậu ấy, còn bác có muốn cảm ơn hay không thì là việc của bác. Nếu đến một bữa cơm mà bác cũng không mời cậu ấy được thì trong lòng sẽ thấy bức dứt lắm”.

 

Chuyện này…

 

Từ Hạ bắt đấu thấy khó xử.

 

“Muộn thế này rồi chắc Tôn Hàn không còn bận việc gì nã đâu, cháu gọi cho cậu ấy hỏi xem cậu ấy đang ở đâu, rồi bảo mình muốn đi ăn đêm. Chỉ là chút chuyện con cỏn thôi, sẽ không làm mất thời gian của cậu ấy đâu. Tiểu Hạ à, đừng bảo có chút việc này mà cháu không giúp được bác nhé?”

 

Thấy Từ Hạ lưỡng lự, Dương Khai Phú lập tức lấn tới ngay.

 

“Vâng, để cháu thử!”, cuối cùng Từ Hạ cũng phải bó tay trước Dương Khai Phú và nhận lời.

 

Dù Dương Khai Phú chỉ là bác họ của cô ấy, nhưng vẫn là bề trên, cô ấy cứ từ chối mãi cũng không hay.

 

Từ Hạ vừa lấy điện thoại ra thì Dương Khai Phú lại lên tiếng: “Nhớ phải nói là chỉ có cháu đi ăn với cậu ấy thôi nhé, nếu bảo là bác mời thì sợ Tôn Hàn sẽ từ chối mất”.

 

“Vâng”.

 

“Alo, anh ạ…”

 

Từ Hạ không nghĩ nhiều, lập tức gọi cho Tôn Hàn luôn, sau đó biểu đạt một cách đơn giản lại ý của Dương Khai Phú rồi nhanh chóng cúp máy.

 

“Anh cháu bảo đang chờ cháu ở khu phố ẩm thực, chúng ta đi luôn thôi”.

 

Dương Khai Phú lập tức sáng mắt lên rồi nói: “Còn chờ gì nữa, đi thôi!”

 

Nói đi là đi, Từ Hạ ra nhà xe lái chiếc xe mà Tôn Hàn tặng cho mình rời khỏi biệt thự, sau đó đi tới khu phố ẩm thực chuẩn bị tìm chỗ đỗ.

 

Đột nhiên Dương Khai Phú ôm lấy bụng rồi kêu oai oái: “Chết rồi, cơn đau dạ dày của bác lại tái phát, đau quá…”

 

Từ Hạ lập tức sốt sắng rồi nói: “Giờ phải làm sao ạ? Hay cháu đưa bác đến bệnh viện nhé?”

 

“Chắc phải vậy thôi, Diệp Tô này, xem chừng tối nay bố không thể mời Tôn Hàn đi ăn đêm được rồi, thôi con hộ bố nhé. Tiểu Hạ phải đưa bố đến bệnh viện rồi”, Dương Khai Phú lén nháy mắt với Diệp Tô.

 

“Bác bị thế này rồi còn ăn uống gì nữa, để cháu gọi cho anh bảo một tiếng là được”, Từ Hạ vội nói.

 

“Ấy không cần đâu, bệnh cũ của bố chị ấy mà, đến viện uống ít thuốc là ổn thôi, không có vấn đề gì to tát đâu, đã mất công đến đây rồi thì để chị đi một mình vậy”.

 

Dứt lời thì Diệp Tô cũng đã xuống xe.

 

“Tiểu Hạ, nhờ cháu đưa bác đến viện nhé? Ui, đau quá!”

 

Từ Hạ hết cách, đành phải quay xe đi tới bệnh viện.

 

Cùng lúc đó, Tôn Hàn và Liễu Y Y đã đến một quán nướng ở khu phố ẩm thực rồi.

 

Đồng Đồng nghe nói cô mình sẽ đến thì cố chống lại cơn buồn ngủ dù đã mệt lắm rồi.

 

Cô bé líu lo nói: “Sao cô vẫn chưa đến ạ?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK