Đến đây thì Tôn Hàn về cơ bản đã hiểu được ý đồ của Lý Hắc Tử.
Lần trước đụng độ, Lý Hắc Tử cố tình nói rằng Thân An Hoa đang định quấy rối Thẩm Tri Thu ở khách sạn Kim An là để Tôn Hàn đi xử lý Thân An Hoa, gây thù hận giữa hai người họ.
Sau đó Lý Hắc Tử lại đứng ra chống lưng cho Thân An Hoa, giúp hắn bày một buổi tiệc Hồng Môn ở câu lạc bộ Bác Nạp.
Nếu Tôn Hàn đi vào đó mà không ra được hoặc bị lăng nhục cho mất hết thể diện thì đều là do Thân An Hoa.
Còn Lý Hắc Tử lại không dính líu tới chuyện này, đứng ngoài làm kẻ xem tuồng.
Nói một cách đơn giản, Lý Hắc Tử không dám trực tiếp ra tay với Tôn Hàn mà mượn tay một kẻ khác để làm việc đó.
Mặc dù ông ta đã cố bưng bít nhưng cũng không tránh khỏi bị phát hiện.
"Dù gì lần này Lý Hắc Tử đã nhắm tới cậu chủ, bất luận là đi hay không thì đều không dễ xử lý!", Từ Khang Niên cũng cảm thấy việc này rất phiền phức.
Nếu đi thì Lý Hắc Tử sẽ không nể mặt, chuyện gì có thể xảy ra không ai đoán được.
Nhưng nếu không đi, đến một cô gái còn không bảo vệ nổi thì Tôn Hàn dựa vào đâu mà làm người đứng đầu Thiên Cửu Môn?
"Vậy ông cảm thấy tôi có nên đi hay không?", Tôn Hàn hỏi lại.
"Không phải trong lòng cậu đã ra quyết định rồi sao?", Từ Khang Niên đáp.
Nói cũng phải.
Tôn Hàn chậm rãi gật đầu, sau đó lôi điện thoại ra gọi một cuộc.
"Giúp tôi hẹn một người ăn trưa".
...
Sau khi cúp điện thoại, đôi mắt Tôn Hàn đầy suy tư. Anh nói: "Đi, tới nhà hàng Thế Mậu!"
...
Sáu giờ chiều.
Tôn Hàn tới đón Thẩm Tri Thu rất đúng giờ.
Sau khi ngồi lên xe Tôn Hàn, Thẩm Tri Thu tỏ ra vô cùng cảnh giác. Cô cúi đầu lén nhìn Tôn Hàn vẫn đang vô cùng ung dung thư thái kia mà cảm thấy anh thật thâm sâu khó lường.
Trong lòng cô còn rất nhiều hoài nghi bởi tổ chức tên Thiên Cửu Môn kia không thể tìm thấy thông tin gì trên mạng.
Nhưng cuối cùng cô cũng nén lại sự tò mò không đi hỏi Tôn Hàn.
Thế nhưng trực giác nói với cô, tổ chức này không hề đơn giản.