Lúc này đã hơn mười một rưỡi, cách giờ cử hành hôn lễ chưa tới nửa tiếng đồng hồ.
Các bàn tiệc trên tầng 9 đã ngồi kín người.
Các quan chức nhà nước, các cậu ấm cô chiêu ai nấy đã ngồi ngay ngắn.
Được Lạc Văn Thư chiếu cố nên Thẩm Tri Thu và Giang Hồi cũng có cơ hội đến đây mở mang tầm mắt, nhưng chỉ được ngồi ở một góc khuất mà thôi.
Lạc Văn Thư quả thực đã bị Tôn Hàn gài, nhưng dù gì, so với năm tỷ tệ tiền vi phạm hợp đồng thì Lạc Văn Thư đành nuốt nước mắt chấp nhận thoả thuận trao đổi cổ phần.
Nếu đã vậy thì giữ mối thù hận với Tôn Hàn cũng chẳng có nghĩa lý gì.
Trên thương trường làm gì có kẻ thù vĩnh viễn?
Chỉ cần Tôn Hàn còn ngồi trên ghế tổng giám đốc tập đoàn Thiên Tử, sau này hai công ty thường xuyên phải hợp tác nên Lạc Văn Thư bắt buộc phải giữ hoà khí.
Đưa hai nghệ sĩ có quan hệ tốt với Tôn Hàn tới cũng là cách thể hiện thiện chí.
Có điều Thẩm Tri Thu và Giang Hồi chỉ được ngồi ở góc khuất còn Lạc Văn Thư thì ngồi cùng bàn với Giang Lệ và Chu Giang.
Ngoài ba người họ còn có hai anh em Cẩm Hồng và Cẩm Văn Hạo ngồi cùng bàn.
“Sao vậy? Tôn Hàn không đến sao?”, Lạc Văn Thư tò mò hỏi Giang Lệ.
Dù nhà họ Tôn có cao quý đến đâu thì Tôn Hàn cũng là tổng giám đốc tập đoàn Thiên Tử, đúng ra phải có thiệp mời chứ.
Lạc Văn Thư còn định nhân buổi đại tiệc này mà bắt tay giải trừ ân oán với Tôn Hàn, thể hiện sự bao dung của mình!
Bị gài thì chuyện cũng đã rồi, chẳng thà cho Giang Lệ và Tôn Hàn thêm chút thể diện.
Nếu như vậy thì Giang Lệ và Tôn Hàn cũng sẽ cảm thấy áy náy.
“Không nghe điện thoại, có lẽ là không muốn tới. Cứ kệ cậu ta”.
Giang Lệ mỉm cười, biết ý định của Lạc Văn Thư nên vỗ vỗ vai anh ta nói: “Được rồi, tôi biết chuyện hợp đồng kia là do Tôn Hàn gài anh. Việc này cứ tính lên tôi, là tôi sai. Sau này sẽ đền bù cho anh”.
“Đã là anh em với nhau thì nói những lời này làm gì? Sau này đừng làm vậy nữa là được rồi. Nếu không tôi cũng không biết ăn nói sao với người nhà!”, Lạc Văn Thư cười hùa đáp.
Lạc Văn Thư cũng chỉ còn cách đem chuyện bị gài trao đổi hợp đồng kia nuốt xuống rồi vờ như không có chuyện gì.