Mục lục
Ngọa hổ tàng long - Tôn Hàn (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 

Chính vì chuyện này mà đã gây ra không biết bao nhiêu chuyện thị phi.

 

Máy bay chiến đấu của Tôn Hành Vương khi về Thượng Kinh đã xảy ra sự cố, vợ của Tôn Hành Vương bị nổ chết, nhưng Tôn Hành Vương không chết.

 

Tuy thế, trên đường về Thượng Kinh ông ấy đã bị ám sát, cho đến bây giờ vẫn chưa thể tra ra là ai làm.

 

Là người bạn lâu năm đang đứng trước mặt Liễu Thị Long sao?

 

Hay là Tôn Đạo Hương?

 

Hay là người khác?

 

Đây vẫn còn là một câu đố.

 

Nhưng năm đó Tôn Hành Vương đã quay về nhà họ Tôn, chỉ là lúc đó chỉ còn thoi thóp, chẳng mấy chốc đã về chầu trời.

 

Tối hôm đó, hai người quyền lực nhất của nhà họ Tôn đã chết.

 

Trụ cột của nhà họ Tôn là Tôn Hoài Thiên!

 

Chiến thần của nhà họ Tôn, Tôn Hành Vương!

 

Chính vào tối đó Liễu Thị Long cũng ở đó, Tôn Hoài Thiên đã nói trước thi thể của Tôn Hành Vương, nếu như sau này con trai của Tôn Hành Vương quay về nhà họ Tôn thì sẽ trở thành người thừa kế của nhà họ Tôn, tiếp quản nhà họ Tôn, hơn nữa sẽ tiếp nhận bảy mươi phần trăm tài sản của nhà họ Tôn!

 

Liễu Thị Long vẫn nhớ rõ không quên, câu nói cuối cùng của Tôn Hoài Thu là, đây là do nhà họ Tôn nợ Tôn Hành Vương.

 

Chuyện này không truyền ra cho người ngoài biết. Thậm chí không ai cho rằng đứa con trai không rõ tung tích của Tôn Hành Vương có thể quay về nhà họ Tôn.

 

Nhưng đã 28 năm trôi qua, người đó vẫn trở về.

 

Nhưng Liễu Thị Long không thể ngờ được rằng, con trai của Tôn Hành Vương hóa ra lại là giả!

 

Tôn Vượng Thịnh định đối xử như cháu trai ruột thật sao?

 

"Năm đó người đối phó với Tôn Hành Vương không phải ông!", Liễu Thị Long nói với giọng khẳng định.

 

Suốt hơn 20 năm, Liễu Thị Long chưa từng hỏi Tôn Vượng Thịnh câu này.

 

Ông ấy sợ rằng, ngộ nhỡ đúng thế thì sao?

 

Nhưng vào lúc này ông ấy có thể xác định, bất kỳ ai cũng có thể là hung thủ năm đó, nhưng người đó tuyệt đối không phải Tôn Vượng Thịnh.

 

"Hổ dữ không ăn thịt con, ông cảm thấy tôi sẽ vì vị trí gia chủ mà hại con trai của mình sao?", Tôn Vượng Thịnh lạnh mặt hỏi.

 

"Tôi cũng nghĩ như vậy. Thế nên ông sẽ không để Tôn Hàn bị lộ ra, cứ để Tôn Tiểu Bân sống với cái danh cậu Năm. Làm như thế thì ông có thể bảo vệ cho con trai của Tôn Hành Vương".

 

"Nhưng ông đã từng nghĩ đến chưa, Tôn Tiểu Bân là người ngoài, nhưng theo như di ngôn của ông cụ năm xưa thì ông phải truyền vị trí gia chủ cho Tôn Tiểu Bân. Ông có thể để một người ngoài làm gia chủ nhà họ Tôn sao?"

 

Nghe vậy, vẻ mặt Tôn Vượng Thịnh liền trở nên hung ác: "Ông nghĩ rằng với cái tính cách tồi tệ của Từ Tiểu Bân thì có thể sống đến khi nào?"

 

"Khó đấy!"

 

Liễu Thị Long đã hoàn toàn hiểu rõ: "Từ Tiểu Bân chết đi có nghĩa là cậu Năm nhà họ Tôn sẽ chết. Vậy thì di ngôn năm đó của ông cụ Tôn Hoài Thiên coi như vô tác dụng. Như thế thì ông có thể bảo vệ được cháu trai ruột, cũng có thể không làm tổn hại đến hai bố con Tôn Đạo Hương và Tôn Khải Thành!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK