Mục lục
Ngọa hổ tàng long - Tôn Hàn (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Điều này có nghĩa rằng La Thông rất vội vàng đến gặp Tôn Hàn, dù cho Tôn Hàn bảo ông ta cút tới.  

 

Đang mùa đông mà La Thông đến quán bar với một cái đầu đầy mồ hôi.  

 

Tia hy vọng cuối cùng trong lòng Lâm Trung Trạch cũng biến mất, ông ta chỉ muốn quay ngược thời gian để tất cả những chuyện vừa nãy chưa từng xảy ra.  

 

Đáng lẽ ông ta không nên dính vào người phụ nữ đê tiện như Lý Huệ Dĩnh!  

 

"Cậu chủ!". La Thông đi đến trước mặt Tôn Hàn đứng thẳng tắp, dù đang thở hồng hộc vẫn cung kính nói.  

 

Tôn Hàn không bảo La Thông ngồi mà chỉ tay vào Lâm Trung Trạch đang run lẩy bẩy, hỏi: "Cấp dưới của ông à?"  

 

La Thông cũng đoán ra rằng có lẽ Lâm Trung Trạch đã gây ra chuyện, nhưng không phủ nhận được, chỉ có thể nói: "Đúng vậy!"  

 

"Khiến ông ta biến mất ở Mục Thành, kể cả người phụ nữ đó nữa".  

 

Lâm Trung Trạch vô cùng khiếp sợ, ông ta không nhịn được mà cầu xin: "Chủ tịch La, tôi đã cống hiến cho công ty bao nhiêu năm như vậy, không có công lao cũng đã góp sức nhiều mà..."  

 

"Lâm Trung Trạch, có phải ăn tiền của công ty cũng gọi là công lao không? Ông làm mấy chuyện này cũng rất kín đáo, vốn tôi còn định nhắm một con mắt mở một con mắt mà cho qua. Nhưng bây giờ tôi không cứu được ông đâu!"  

 

La Thông vô cùng tức giận, bản thân ông ta không bị giận lây đã là tốt lắm rồi, đâu còn rảnh mà lo đến Lâm Trung Trạch nữa?  

 

"Chủ tịch La..."  

 

"Đưa người phụ nữ này cút đi!"  

 

Lâm Trung Trạch hoàn toàn tuyệt vọng. Ông ta biết rằng tiền đồ của mình đã hoàn toàn bị hủy hoại, nếu cứ mặt dày bám lấy thì e là sẽ không thể nào yên lành rời khỏi Mục Thành.   

 

Thế là ông ta chỉ có thể gào lên với Lý Huệ Dĩnh đang ngây ra: "Đứng đó làm gì, cút đi!"  

 

Hai người chán nản rời đi, vô cùng chật vật.  

 

Ngô Tuyết Phong cứ nghĩ rằng mình sẽ cảm thấy rất sảng khoái, rất vui vẻ, nhưng khi nhìn dáng vẻ chật vật của Lý Huệ Dĩnh thì cậu ta lại chẳng thể vui vẻ.  

 

Cô ta dù sao cũng là người phụ nữ mà Ngô Tuyết Phong đã dùng cả ba năm để yêu say đắm.  

 

Cho dù đã tìm lại được thể diện thì cuối cùng cậu ta vẫn là người thua cuộc.  

 

Khi Ngô Tuyết Phong hoàn hồn lại, Tôn Hàn mới nói: "Phải rồi, căn nhà mà cậu đang trả góp ở đâu vậy? Vừa hay có La Thông ở đây, để ông ta giúp cậu xử lý xong xuôi chuyện tiền trả góp. Còn về khoản xe thì cậu tự nghĩ cách đi."  

 

"Là, là của công ty bất động sản Kinh Khoa..."  

 

Sau khi Ngô Tuyết Phong giải thích Tôn Hàn mới hiểu, Lý Huệ Dĩnh vốn là nhân viên tiêu thụ của công ty bất động sản Kinh Khoa. Cậu ta mua căn nhà đó chắc chắn là Lý Huệ Dĩnh đã ăn được không ít hoa hồng.  

 

Sau khi biết Ngô Tuyết Phong là bạn của cậu chủ, tất nhiên La Thông không dám chậm trễ chút nào. Ông ta liên tục bảo đảm sẽ phụ trách xử lý chuyện trả góp. Sau khi biết Ngô Tuyết Phong vẫn chưa trang trí nhà thì ông ta cũng đã đảm nhận việc trang trí.  

 

Tiêu chút tiền này để khiến cậu chủ hài lòng, đây là một vụ buôn bán hời khi đứng trên góc độ của một người làm ăn.  



Ngô Tuyết Phong muốn từ chối, nhưng Tôn Hàn ngăn lại. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK