Mục lục
Ngọa hổ tàng long - Tôn Hàn (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 "Ôi, cậu Tôn!"  

 

Vương Mai nhìn về phía Tôn Hàn, vẻ mặt vô cùng bất lực.  

 

Nếu so với Giang Hồi thì Vương Mai này khôn ngoan như thể yêu quái thành tinh vậy. Chị ta biết phải làm thế nào mới có thể giúp Giang Hồi vượt qua kiếp nạn này.  

 

Trước mắt, ngoài Tôn Hàn ra thì làm gì còn ai giúp được Giang Hồi?  

 

Tôn Hàn điềm nhiên hỏi lại: "Khách sạn Đế Vương phòng bao nhiêu?"  

 

Vương Mai mừng như vớ được vàng, đáp ngay: "1924!"  

 

"Anh Tôn, anh định làm gì?", Giang Hồi hỏi.  

 

Tôn Hàn nở nụ cười đầy ẩn ý đáp: "Không có gì, cô cứ nghỉ ngơi đi. Để đêm nay tôi và giám đốc Tô tâm tình chuyện nhân sinh..."  

 

Giang Hồi: "..."  

 

Tâm tình chuyện nhân sinh ư?  

 

Chỉ một lát sau, Tôn Hàn lên một chiếc taxi rời khỏi đó.  

 

Vương Mai nhìn theo một hồi lâu rồi mới quay lại Giang Hồi hỏi: "Giang Hồi, nói cho chị Mai nghe, rốt cuộc Tôn Hàn này có thân thế ra sao?"  

 

Giang Hồi cũng không biết rõ, nhưng cô chắc chắn anh không phải người đơn giản.  

 

"Anh ấy... xuất thân không có gì đặc biệt chăng?"  

 

Vương Mai đương nhiên không tin, vặn lại: "Không có gia thế đặc biệt mà lại bước chân vào nhà họ Cẩm được?"  

 

"Chuyện phức tạp lắm, cụ thể là thế này..."  

 

Sau khi Giang Hồi thuật lại một lượt, Vương Mai mới cơ bản nắm được tình hình, sau đó hỏi lại: "Ý em là y thuật của cậu ấy rất đỉnh. Mà ông cụ Cẩm kia cần cậu ấy xem bệnh giúp nên mới chịu giúp em sao?"  

 

"Vâng, có điều...", Giang Hồi đột nhiên nhớ ra gì đó.  

 

Vương Mai vội vã hỏi: "Giang Hồi, em kể lại câu chuyện một lần từ đầu đến cuối có được không hả?'  

 

"Anh Tôn còn quen cả Giang Lệ, còn cả Chu Giang! Hình như quan hệ không chỉ ở mức xã giao thông thường".  

 

Vương Mai: "..."  

 

Sau một hồi chết lặng, Vương Mai vui sướng như điên, không kìm được mà ôm lấy mặt Giang Hồi, nói: "Ái dồi ôi, bảo bối của chị, có thể quen biết với cậu Tôn, em đúng là chuột sa chĩnh gạo! Để chị ngắm nghía gương mặt này nào, nhìn yêu thế không biết!"  

 

"Giang Hồi, giữa em và cậu Tôn có..."  

 

"Không có, chị à, chị nghĩ đi đâu vậy?", Giang Hồi đỏ bừng mặt đáp.  

 

"Ôi, làm gì có chuyện không có quan hệ gì được? Giang Hồi à, cả đời người phụ nữ tìm được chỗ dựa vững chãi không dễ đâu! Chị Mai nói này, gặp được cậu ấy là may mắn của em, nếu không nắm chặt lấy thì sau này hối hận không kịp đâu!"  

 

Vương Mai ghé sát mặt lại gần, nhấn nhá từng chữ.  

 

Còn Giang Hồi lúc này cũng bắt đầu nghiêm túc suy nghĩ...  



... 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK