Mục lục
Ngọa hổ tàng long - Tôn Hàn (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 

"Cậu nói xem, nếu thành anh vợ cậu ta thì tiền của cậu ta chẳng phải cũng thành tiền của cậu sao?"  

 

Thực ra Tiết Kiến Quốc đã nói giảm đi rồi đấy, vốn ông ta nghĩ tài sản của Tôn Hàn không chỉ có trên mười tỷ mà phải là mấy chục tỷ mới đúng.  

 

Nếu không thì sao có thể tặng cho Liễu Y Y mười phần trăm cổ phần của công ty quốc tế Phong Hỏa cơ chứ?  

 

Nhưng cũng chỉ có cô cháu gái Liễu Y Y của ông ta mới đi từ chối món quà này.  

 

Dù gì thì Tôn Hàn này chắc chắn sẽ phù hợp với mọi tiêu chuẩn kén chồng của cô chủ Văn.  

 

Còn về việc Tôn Hàn có đồng ý hay không thì thực ra không phải vấn đề.  

 

Đã đến Tề Bắc này thì dù có lắm tiền đến đâu cũng không làm gì được Văn Thước Tùng.  

 

Ở nơi này, không phải cứ có tiền là giải quyết được mọi thứ.  

 

Quan trọng nhất là còn phải có quyền có thế mới được.  

 

Nghe nói Tôn Hàn có gia sản hàng chục tỷ, Văn Thước Tùng như bừng tỉnh hỏi lại ngay: "Ông không lừa tôi đấy chứ?"  

 

Ở Tề Bắc này, Văn Thước Tùng cũng được coi là tầng lớp có quyền thế bậc nhất. Hắn tự cho mình là tài giỏi vì đã kết thân được với một nhân vật vô cùng có máu mặt.   

 

Việc kết giao đó còn do một nguyên nhân quan trọng, Văn Thước Tùng có một cô em gái, mà em gái hắn chính là người phụ nữ của nhân vật máu mặt kia.  

 

Đứa trẻ trong bụng cô em gái cũng chính là của người đó.  

 

Hơn nữa, người đó rất quan tâm đứa trẻ trong bụng em gái hắn.  

 

Văn Thước Tùng không thiếu quyền, nhưng lại thiếu tiền!  

 

Nếu có một ông em rể giàu như vậy thì đúng là không còn gì bằng.  

 

"Cậu chủ Văn, có cho tôi mười lá gan tôi cũng không dám lừa cậu!", Tiết Kiến Quốc vội vã bảo đảm.  

 

"Vậy được, tối nay đưa cả anh ta tới".

 

Chỉ một lát sau, Văn Thước Tùng đã rời khỏi đó.  

 

Dù gì tối nay cũng gặp, giờ đông người huyên náo mà ra làm quen thì có khi còn xảy ra sự cố.  

 

Mười triệu tệ!  

 

Tiết Kiến Quốc mặt không giấu nổi niềm vui, ông ta còn nấp trong góc nhìn Tôn Hàn với vẻ oán hận, nở nụ cười thâm độc rồi lẩm bẩm: "Đừng trách tôi, ai bảo cậu keo kiệt như vậy làm gì, đáng ra cậu phải đối xử tốt với cậu nó hơn mới phải. Không biết hiếu kính trưởng bối gì cả!"  



... 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK