Mục lục
Ngọa hổ tàng long - Tôn Hàn (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


 

“Em tính thế nào?”, Tôn Hàn vừa lắc cốc trà sữa vừa nhẹ nhàng hỏi.  

 

“Em… vẫn chưa nghĩ nữa”, Cố Đình bối rối nói.  

 

Từ Phúc Dương không chỉ đã kết hôn, mà con trai cũng mười tám tuổi rồi. Ông ta thích Cố Đình, muốn Cố Đình làm vợ bé của ông ta.  

 

Đừng nói là ông ta đã có vợ con, cho dù Từ Phúc Dương chưa kết hôn, Cố Đình cũng sẽ không thích Từ Phúc Dương.  

 

Bây giờ Cố Đình đang rơi vào tình thế khó xử. Nếu không về công ty quảng cáo Long Thần, vậy chuyện thu nhập tính thế nào đây, làm sao cô ấy kiếm đủ tiền cho bố làm phẫu thuật bây giờ?  

 

Nhưng nếu cô ấy quay về thì lại phải đồng ý với yêu cầu vô lý ấy của Từ Phúc Dương!  

 

“Em có muốn tin anh một lần không?”, Tôn Hàn đột nhiên mỉm cười.  

 

“Tin, tin anh?”  

 

“Ừ”.  

 

Tôn Hàn nghiêm túc gật đầu, “Nếu anh không về đây thì thôi. Nhưng nếu anh đã về rồi, thì làm sao có thể bỏ mặc em gặp khó khăn chứ?”  

 

“Nếu em tin anh, vậy thì không cần nghĩ gì nữa, buổi chiều cứ đi mua sắm đi, đến tối thì chăm sóc chú Cố. Sau khi mặt trời lên vào ngày mai, mọi chuyện sẽ ổn cả thôi”.  

 

Cố Đình chớp mắt, cảm thấy Tôn Hàn như đang nói mớ vậy.  

 

Mọi chuyện sẽ tốt lên chỉ sau một buổi tối ư?  

 

Anh nghĩ anh là thần đèn Aladin, chỉ cần ước một điều là được sao?  

 

“Anh Tôn Hàn à, anh đừng trêu em nữa mà. Với thời tiết này thì làm sao ngày mai có mặt trời chứ ạ”.  

 

Bây giờ tuyết đã ngừng rơi, nhưng sắc trời vẫn mịt mù sương. Ngày mai, có lẽ cũng sẽ như vậy thôi.  

 

Tôn Hàn trợn trừng mắt, sao Cố Đình lại quan tâm đến câu này chứ?  

 

Nhưng khi lấy điện thoại ra xem dự báo thời tiết, Tôn Hàn đột nhiên mỉm cười vui vẻ, đưa màn hình điện thoại cho Cố Đình.  

 

“Em xem này, ngày mai có mặt trời lên đấy! Vậy nên ngày mai sẽ ổn cả thôi. Mọi phiền não của em sẽ không còn nữa”.  

 

 

 

Cố Đình hơi sững người, hôm nay thời tiết âm u thế này thì mai liệu có nắng nổi không?  

 

Cô ấy nói ngày mai không có mặt trời chỉ là pha trò trước mặt Tôn Hàn thôi, thật ra cô ấy không tin anh có thể khiến nỗi buồn của cô ấy biến mất vào ngày mai.  

 

Đâu có dễ như vậy!  

 

Vì thế, dù ngày mai mặt trời có ló dạng thì cô ấy cũng chỉ ngạc nhiên một chút thôi, ngay sau đó lại ảo não ngay.  

 

Cố Đình nói: “Anh Tôn Hàn, không phải em không tin anh, mà là…”  

 

Có thể anh Tôn Hàn của cô ấy không thiếu tiền, nhưng muốn giải quyết vấn đề hiện giờ của cô ấy thì đâu đơn giản như vậy?  

 

Trừ phi cô ấy thoả hiệp với Từ Phúc Dương, đồng ý làm tình thân bao nuôi của ông ta, nếu không thì đừng hỏng được quay về công ti quảng cáo Long Thần.  

 

Nếu không có nguồn thu nhập cao này thì cô ấy lấy đâu ra một triệu cho bố mình phẫu thuật nắn chỉnh cột sống đây.  

 

Nhưng sao cô ấy đồng ý cho được…  

 

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK