Lẽ nào còn ý gì khác ư?
Liễu Y Y nhìn cậu mình là Tiết Kiến Quốc với vẻ mặt kỳ quái, song không phát hiện ra điểm gì bất thường cả, sắc mặt của Tiết Kiến Quốc lúc này còn kỳ lạ hơn cô.
Không lẽ bữa tiệc tối nay thật sự có vấn đề ư?
“Ối dào, vấn đề vấn điếc gì đâu. Chẳng qua cậu mợ thấy con với cậu Tôn chắc không có khả năng tiến tới với nhau, kiểu này là không có duyên rồi, mà con cũng không còn nhỏ nữa nên cậu mợ mới giới thiệu đối tượng xem mắt cho con ấy mà”.
“Con nhìn đi, cậu Văn nho nhã lịch sử, cả gia thế và tướng mạo đều tốt, khó tìm được người thứ hai lắm”.
Lý Diễm Phương chợt cười nói, như thể thật lòng lo lắng cho Liễu Y Y.
Ra là vì chuyện này.
Liễu Y Y chẳng buồn gặp Văn Thước Tùng gì đó nên lập tức quay người định đi luôn: “Con không thích”.
Nhưng làm gì có chuyện bỏ đi dễ dàng như thế!
Tiết Kiến Quốc nhanh tay lẹ mắt đóng cửa phòng bao lại, sau đó chặn trước cửa rồi nói: “Y Y, có thành đôi hay không thì con cứ nói chuyện với người ta đi đã”.
Lúc nói câu này, Tiết Kiến Quốc còn nháy mắt với Văn Thước Tùng.
Ông ta đã dẫn người đến rồi, chuyện còn lại phụ thuộc hết vào Văn Thước Tùng thôi.
Văn Thước Tùng mỉm cười tự tin nói: “Cô Liễu, cô không muốn gặp tôi đến vậy sao? Hay tôi có điểm nào không tốt?”
“Y Y không có hứng thú và tôi cũng vậy, cậu Văn này, tôi khuyên cậu nên tìm người khác đi, chứ Y Y nhà tôi không được đâu”.
Tôn Hàn đột nhiên chắn trước mặt Liễu Y Y rồi nhìn thẳng vào Văn Thước Tùng.
Văn Thước Tùng lập tức lạnh mặt rồi trầm giọng nói: “Tôn Hàn đúng không? Tôi nghe nói anh rất giàu, nhưng anh nói vậy là không được, vì có tiền vẫn thua có quyền có thế đấy”.
“Tốt nhất anh nên biết điều một chút, đừng xen vào chuyện giữa tôi và Liễu Y Y, như vậy sẽ tốt hơn cho anh đó”.
“Nếu không thì tôi e tối nay anh sẽ gặp chuyện đấy!”
Chắc Văn Thước Tùng cũng biết muốn dành được thiện cảm của Liễu Y Y bằng lời hay ý đẹp là điều không thể, vì thế hắn quyết định uy hiếp luôn.
“Sao cơ? Ý của cậu Văn là cậu rất có quyền thế à?”, Tôn Hàn không nổi giận, trái lại còn cười rồi hỏi lại.
“Ở thành phố Tề Bắc này chưa có người phụ nữ nào dám từ chối tôi, thậm chí chuyện mà Văn Thước Tùng tôi không thể làm được ở cả vùng Tây Nam này cũng rất hiếm, anh thấy sao?”, Văn Thước Tùng khí thế nói.