Mục lục
Ngọa hổ tàng long - Tôn Hàn (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tôn Hàn lập tức buông lời châm chọc không chút che đậy: “Nhưng tiếc là bây giờ Lý Hắc Tử có Diêm Hùng, Mạch Ninh và Trần Cửu trợ giúp, trận đấu tối nay có lẽ tôi thua chắc rồi”.  

 

 

 

“Tôi mà thua thì sẽ tuân thủ giao ước và rời khỏi tỉnh, sau đó không còn dính dáng gì đến Thiên Cửu Môn nữa. Còn các anh và Lý Hắc Tử sẽ như thế nào… cũng không còn liên quan đến tôi nữa”.  

 

Tôn Hàn bình thản nói, như thể đã từ bỏ rồi.  

 

Rõ ràng đây không phải là kết quả mà Thẩm Vấn và Hàn Hướng Đông muốn thấy.  

 

“Công tử, lẽ nào không còn cách gì nữa ư?”, Hàn Hướng Đông trầm giọng hỏi.  

 

Nếu để Lý Hắc Tử đạt như ý nguyện, chắc chẳng bao lâu nữa, Thiên Cửu Môn sẽ bị người ngoài xơi tái mất.  

 

Tôn Hàn bưng chén trà lên rồi nhấp một ngụm, từ chối trả lời.  

 

Đột nhiên, Thẩm Vấn như ý thức ra điều gì đó, chợt nghiêm giọng nói: “Tôi thấy chưa chắc công tử đã chắc chắn là mình thua đâu, anh đang muốn chúng tôi có một lời hứa với anh đúng không?”  

 

Hàn Hướng Đông cau mày nghi hoặc, Tôn Hàn thật sự có thể thắng sao?  

 

Hai chọi tám đã là không công bằng rồi, huống hồ phía Lý Hắc Tử còn có hai cao thủ của Đông Bắc tới giúp, đấu với một người thôi khéo Tôn Hàn đã oải rồi chứ nói gì đến ba người?  

 

“Tôi không hiểu ý của anh”, nhưng Tôn Hàn chợt lên tiếng phủ định.  

 

Thẩm Vấn cũng không rõ mình đoán Tôn Hàn có cách để thắng trong trận đấu tối nay có đúng hay không.  

 

Nhưng trước mắt, anh ta không dám đặt cược.  

 

Chỉ có thể nói ra mục đích ban đầu khi đến tìm Tôn Hàn thôi.  

 

“Công tử, nếu anh thấy mình có thể thắng được thì mong anh nhất định phải thắng trận đấu tối nay. Còn nếu anh thấy không có hi vọng thì hãy kiếm một lý do nào đó để bỏ đấu”.  

 

Hàn Hướng Đông tiếp lời: “À, công tử, chỉ cần cậu huỷ bỏ trận đấu này, dù sẽ hơi mất thể diện một chút, nhưng chúng ta có thể ngăn chặn được âm mưu của Lý Hắc Tử. Cậu mới là chủ nhân thật sự của Thiên Cửu Môn, cậu không từ chức thì không ai có thể giành vị trí của cậu được”.  

 

Hai người họ đến tìm Tôn Hàn là vì lý do này, nếu không nắm chắc phần thắng thì thôi khỏi đấu nữa.  

 

Bây giờ, Lý Hắc Tử đã giết một Đậu Tướng rồi, nếu ông ta thắng tiếp trận đấu tối nay thì chắc chắn sẽ bộc lộ dã tâm đen tối, muốn lên thay Tôn Hàn ngay lập tức.  

 

Đến lúc đó, không biết sẽ bao nhiêu người phải bỏ mạng như Đậu Tướng nữa.  

 

Lý Hắc Tử đã điên rồi.  

 

Nghe thấy kiến nghị này, Tôn Hàn cảm thấy rất nực cười, chuyện đâu có đơn giản như vậy.  



Anh nói: “Tôi không rút lui thì ông ta cũng không bắt tôi được, nhưng nhỡ ông ta ám sát tôi thì sao? Hoặc ra tay với bạn bè và người thân của tôi thì làm thế nào? Này Thẩm Vấn, anh nghĩ thử xem, Lý Hắc Tử đã dám giết Đậu Tướng thì liệu ông ta có nương tay với người đứng về phe đối lập với mình không?” 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK