Mục lục
Ngọa hổ tàng long - Tôn Hàn (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Nhưng nếu không nói thẳng thì lại không có tác dụng cảnh cáo.  

 

Trực giác mách bảo anh rằng Cẩm Hoằng sẽ không dễ dàng bỏ qua Bạch Cần.  

 

Anh không nói ra tên của Bạch Cần, nhưng Ngô Hiểu Phương thì có.  

 

Tôn Hàn tin Bạch Cần sẽ không mất cảnh giác với Cẩm Hoằng, nhưng bên ngoài cũng đã có tin đồn, dù Cẩm Hoằng trăng hoa, nhưng vẫn không thiếu phụ nữ xin chết với anh ta.  

 

Nói chung là không biết thế nào được.  

 

“Ừ, tôi biết rồi, cũng không còn sớm nữa, chúng ta về đi!”, Bạch Cần đã mất hứng, không còn thiết tha ăn uống gì nữa.  

 

“Ok, về thôi”.  

 

Một buổi tối vốn đang vui vẻ đã bị Cẩm Hoằng và Ngô Hiểu Phương phá hỏng.  

 

Nhưng Tôn Hàn cũng đành chịu, nếu là người khác thì anh đã ngấm ngầm xử lý ngay rồi  

 

Song đây lại là Cẩm Hoằng, đến Giang Lệ chưa chắc đã làm gì được, huống chi là anh.  

 

…  

 

Một ngày sau, Bạch Cần đã đi làm.  

 

Tôn Hàn định ra ngoài, vừa bước chân ra khỏi trang viên thì đã thấy một chiếc xe sang màu đỏ đỗ ngoài cửa.  

 

Phía sau còn có một chiếc xe công vụ màu đen.  

 

Tôn Đào mặc một chiếc váy dài màu đỏ, trang điểm lộng lẫy tháo kính râm xuống rồi mỉm cười nhìn Tôn Hàn: “Nói chuyện chút nhé?”  

 

Ngay khi cô ta xuống xe, đã có thêm bốn người đàn ông mặc vest lạnh lùng bước xuống cùng.  

 

Tôn Hàn nhún vai bước tới: “Cô Tôn giàn trận thế này thì tôi dám từ chối sao? Nói luôn ở đây hay đi đâu?”  

 

“Tôi đang bận nên nói luôn ở đây đi”.  

 

Tôn Đào thoải mái dựa vào chiếc xe sang của mình, dù cô ta cũng đã có tuổi, nhưng trông vẫn như các cô người mẫu quảng cáo xe hơi.  

 

“Bao giờ cậu rời khỏi Thượng Kinh?”, Tôn Đào nhướn mày hỏi.  

 

Tôn Hàn ngẩn ra rồi liếc nhìn mấy người đi theo Tôn Đào, sau đó bật cười nói: “Cô Tôn, chỉ vì tôi mua căn trang viên này mà cô đuổi tôi ra khỏi Thượng Kinh thì hơi quá đấy!”  

 

Tôn Đào lắc đầu nói: “Tôi không nhỏ mọn thế đâu, cậu trả giá cao thì cậu mua được thôi! Sở dĩ tôi muốn mua thêm mấy căn bất động sản vì nghĩ sau này nếu con trai tôi không có tài cán gì thì vẫn có thể sống an nhàn vài năm. Cho nên mua chỗ nào cũng được, không nhất thiết phải là căn này”.  

 

“Là em trai tối muốn cậu rời khỏi Thượng Kinh, nó ra viện rồi, nhưng vẫn không muốn gặp cậu”.  

 

Từ Tiểu Bân đang lo lắng đây mà.  



Tôn Hàn tỏ vẻ vô tội nói: “Giờ tôi không còn quan hệ gì với Liễu Phương Phương nữa cả, không một chút gì nữa luôn. Mấy hôm trước, cô ấy còn đến tìm tôi và muốn tôi làm phó tổng cho Lệ Lan, nhưng tôi sợ chọc giận em trai cô nên đã từ chối ngay rồi”. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK