Tôn Phát Tài cười đáp: “Vâng, không biết ngài thị trưởng có chào đón không đây?”
“Long Phong có thể phát triển ở Ma Đô, tôi mừng còn không kịp nên phải chào đón ngay chứ! Chỉ cần ông chủ Tôn đưa Long Phong đến đây, tôi có thể đảm bảo chính phủ Ma Đô sẽ tạo điều kiện hết mức có thể”.
Với Ninh Quảng Sênh mà nói tiến cử bất động sản Long Phong sẽ lợi đủ đường, anh ta sẽ lập được chiến tích lớn.
Nên đương nhiên phải vui mừng rồi.
“Đến đây thì được thôi, nhưng ngành bất động sản ở đây đều bị ba nhà Diệp, Đậu và Đường độc chiếm hết rồi. Mà tôi lại nhát gan, chỉ sợ Long Phong đến đây rồi lại chẳng có dự án nào mà làm”.
Tôn Phát Tài chợt nói.
Thay vì nói là than phiền, đúng hơn thì ông ta đang cần một lời hứa của Ninh Quảng Sênh.
Nếu không có dự án nào để làm thì Tôn Phát Tài đến đây làm gì nữa!
Nói trắng ra thì lời hứa của Ninh Quảng Sênh quan trọng hơn tất cả mọi thứ ở Ma Đô.
“Ông chủ Tôn cứ đùa, thị trưởng Ninh đã đích thân đến gặp anh rồi thì sao có chuyện không cho anh dự án cơ chứ?”
“Thị trưởng Ninh, bây giờ nhà họ Diệp đã làm rối tung dự án đảo Lâm An lên rồi, tôi nghĩ cần một công ty bất động sản có thực lực mới có thể thu dọn cục diện hỗn loạn ấy được, theo tôi thấy không công ty nào ở trong nước hơn Long Phong đâu ạ”.
“Giờ mà để ông chủ Tôn giải quyết các phiền phức này là thích hợp nhất”.
Lúc này, Đỗ Tiên đang cố ca tụng Tôn Phát Tài lên tận mây xanh.
Ninh Quảng Sênh nâng gọng kính rồi nhìn Đỗ Tiên với vẻ sâu xa, lại bắt đầu giở thói lẻo mép ra rồi đây.
Ai không biết khéo vẫn nghĩ anh ta là người ngoài mất.
Ninh Quảng Sênh cười nói: “Về dự án đảo Lâm An thì cần phải bàn kỹ lưỡng mới được”.
Anh ta lấp lửng.
Cũng đúng thôi, người ở vị trí như Ninh Quảng Sênh thì đâu thể dễ dàng quyết định ngay một việc gì đó.
Dù anh ta đã định giao dự án đảo Lâm An cho Tôn Phát Tài rồi, nhưng cũng phải xem cấp trên cho anh ta những lợi ích gì đã.
Chứ anh ta không thể dễ dàng đồng ý ngay vì vài câu nói của Đỗ Tiên được.
Nhưng câu nói phải bàn tính thêm này có ý tứ rất sâu xa.
Tôn Phát Tài và Tôn Hàn liếc nhìn nhau.
Xem ra Ninh Quảng Sênh cũng không quá chiều theo ý của Đỗ Tiên rồi.
Đỗ Tiên chớp mắt rồi nói: “Thị trưởng Ninh, anh nói vậy nghĩa là anh cũng đang ngắm được một công ty bất động sản khác cũng khá phù hợp sao?”
“Đây không phải vấn đề tôi sẽ chọn công ty nào, mà là phải lựa chọn ra sao để công ty ấy có thể thuận lợi thi công dự án này nhất!”