“Khoe của!”
Tôn Hàn lập tức đáp lại.
“Anh biết là cô ta muốn khoe khoang rồi, anh còn đồng ý tới đó làm gì?!”
Tôn Hàn nở nụ cười vô số tội: “Em cho rằng cô ta khoe của được bằng anh sao?”
Liễu Y Y: “…”
Trong những bạn học cũ trước đây, Ôn Phương Phương là một trong số ít những cô gái có điều kiện, ngoại trừ cô là con gái nhà họ Liễu ra, dường như không ai so được với cô ta.
Nhưng sau những ngày quen biết với Tôn Hàn khiến cô cảm thấy anh còn giàu có hơn cả nhà họ Liễu.
Muốn khoe khoang, Ôn Phương Phương đúng là chọn sai đối tượng rồi.
Có điều, cô không muốn mấy thứ này
Thấy Liễu Y Y không nói gì, Tôn Hàn lại lên tiếng: “Được rồi, đồng ý thì cũng đã đồng ý, anh bảo đảm với em, tối nay em sẽ là nữ chính!”
“Anh…”, Liễu Y Y vẫn muốn từ chối.
“Nếu tối nay em không tới, em đoán xem Ôn Phương Phương và Lưu Quân sẽ nói xấu em như thế nào? Lẽ nào em thực sự muốn cả đời này không ngóc đầu nhìn bạn bè được nữa?”
Một câu nói của Tôn Hàn đã chặn toàn bộ lời lẽ của Liễu Y Y.
Cô cũng muốn giữ mặt mũi cho bản thân. Tuy không phải muốn là tâm điểm trong ánh nhìn của mọi người nhưng cũng không muốn cả đời bị người khác chỉ trích, chế nhạo.
Thấy Liễu Y Y bị mình thuyết phục rồi, Tôn Hàn rút điện thoại ra, nhắn tin cho Từ Khang Niên, dặn ông ấy chuẩn bị một phần quà tặng cho con gái và một chiếc xe.
Sau đó, anh ngồi trên chiếc ghế trong công viên, cười hỏi: “Vẫn còn sớm, em không ngại thì kể chuyện giữa em với Lưu Quân cho anh nghe xem. Tại sao Ôn Phương Phương lại nói em là bạn gái anh ta?”
Liễu Y Y im lặng một lúc, cuối cùng vẫn kể ra.
Lưu Quân vốn hơn cô và Ôn Phương Phương một tuổi. Hồi Liễu Y Y mới vào năm nhất, Lưu Quân biết được thân phận con gái nhà họ Liễu của cô, hơn nữa lại còn xinh đẹp nê đã dùng đủ thủ đoạn để theo đuổi.
Khi ấy, Liễu Y Y mới yêu lần đầu, có chút hảo cảm với Lưu Quân nên đồng ý qua lại với nhau một khoảng thời gian xem sao.
Vậy nhưng Lưu Quân lại nói với mọi người rằng, anh ta là bạn trai của Liễu Y Y.
Sau đó cô mới biết, Lưu Quân là loại đàn ông đa tình, không có trách nhiệm trong chuyện tình cảm nên đã chấm dứt mối tình này.
Lúc đó, Ôn Phương Phương theo đuổi Lưu Quân nhưng bị từ chối vì anh ta đang theo đuổi Liễu Y Y, vậy nên cô ta mới ghi hận.
“Ai trong đời mà chẳng gặp phải vài người đều cáng chứ”.
Tôn Hàn cười giễu, nghĩ tới Lâm Mỹ Quyên.
Bốn giờ chiều, thấy cũng gần tới lúc rồi, Tôn Hàn dặn dò Từ Khang Niên lái xe tới, cụ thể là xe gì thì Tôn Hàn cũng không rõ. Dù sao anh cũng không tin Từ Khang Niên làm anh thất vọng vì mấy chuyện nhỏ nhặt này.
Chiếc Aston Martin DBS sang trọng như chàng hiệp sĩ mặc áo choàng đen dừng ngay trước mặt Liễu Y Y.
Liễu Y Y bỗng không giữ được bình tĩnh, không nói nên lời
“Chiếc xe này…”
Tôn Hàn cười nhạt: “Anh từng nói mình không thích khoe khoang nhưng không có nghĩa là không biết”.