Mục lục
Ngọa hổ tàng long - Tôn Hàn (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Những người tin tưởng anh sẽ biết y thuật của anh cao thế nào.  

 

Có điều không có dẫn chứng chứng minh mà tự dưng mở lời như thế này thì sẽ khiến người khác nghĩ anh có ý xấu, hoặc là độc mồm độc miệng đi trù ẻo người ta.  

 

Trên thực tế, bệnh của Liễu Thị Long quả thực là cảm lạnh nhưng mấy năm gần đây có một loại virus cảm lạnh dễ khống chế nhưng rất khó bị tiêu diệt tận gốc.  

 

Dựa vào khả năng quan sát của Tôn Hàn, hiện giờ virus cảm trong người Liễu Thị Long mới tạm thời bị khống chế nên bên ngoài trông như đã khỏi bệnh.  

 

Nhưng thực ra đám virus trong cơ thể vẫn không ngừng sinh sôi, nhiều nhất là hai ngày nữa sẽ lại phát bệnh.  

 

Đến lúc đó, tình hình sẽ nghiêm trọng hơn bây giờ.  

 

Nếu là người bình thường thì cũng sẽ không phải chuyện gì đáng ngại, cùng lắm là ốm yếu một khoảng thời gian rồi sẽ khỏe lại.  

 

Nhưng Liễu Thị Long trước đây ở trong quân đội nhiều năm vất vả, đến nay cơ thể đã suy nhược, cho nên chưa chắc đã trụ được dù chỉ là một cơn ốm nhẹ.  

 

Cho nên mới nguy hiểm!  

 

Vấn đề là Liễu Phương Phương không chịu tin anh!  

 

Bỏ đi, đến lúc đó tính sau.  

 

Vừa hay, cơn cảm mạo của Liễu Thị Long khiến trong đầu anh nảy ra một kế hoạch.  

 

"Giờ không còn việc gì nữa rồi chứ?", sau khi lên xe Tôn Hàn hỏi.  

 

Ánh mắt Liễu Phương Phương nhìn Tôn Hàn lộ ra chút áy náy: "Anh biết tại sao tôi lại đối tốt với anh như vậy không?"  

 

Vừa để anh lái xe của cô ta, lại còn tặng đồng hồ đắt tiền.  

 

Người ngoài nhìn vào kiểu gì cũng nghĩ ngay đến hai chữ "bao nuôi".  

 

Đúng là tốt đến mức quá đáng.  

 

"Cũng đoán được một chút", Tôn Hàn lần này không giả ngốc nữa.  

 

"Anh có cảm thấy việc tôi làm rất ấu trĩ không?", thấy Tôn Hàn thành thật như vậy khiến Liễu Phương Phương hơi ngạc nhiên.  

 

Tôn Hàn thản nhiên cười đáp: "Nói thế nào nhỉ? Việc liên hôn vì chính trị của cô những người bình thường như chúng tôi chưa chắc đã hiểu. Cho nên những việc nhàm chán mà bọn cô làm chúng tôi cũng chẳng hiểu sâu xa".  

 

Đương nhiên không phải anh không hiểu, chỉ là không muốn nói toạc móng heo ra với Liễu Phương Phương.  

 

"Ừm, chỉ cần anh phối hợp diễn xuất đến khi tôi kết hôn, tôi sẽ cho anh năm triệu tệ khi rời khỏi Thượng Kinh! Haizzz, thực ra tôi cũng cảm thấy việc này rất vô nghĩa, rõ ràng tôi không thích Tôn Bân nhưng lại phải ép bản thân đi thích anh ta, cùng anh ta đi vào lễ đường!"  

 

Liễu Phương Phương bộc bạch nỗi lòng.  

 

"Còn Trương Dương Phi kia thì sao, anh ta có quan hệ gì với cô sao?", Tôn Hàn đột nhiên hỏi.  

 

"Anh ta sao? Trước khi Tôn Bân xuất hiện thì nhà họ Trương là gia tộc thường xuyên qua lại với gia đình tôi nhất, Trương Dương Phi chính là người có khả năng sẽ kết hôn với tôi nhất! Cho nên trước giờ anh ta luôn muốn độc chiếm tôi, không cho phép người khác đến gần tôi! Còn tôi, những cô gái sinh ra trong gia đình danh gia vọng tộc đều như vậy, hôn nhân đại sự có bao giờ do mình làm chủ đâu? Tôi thấy Trương Dương Phi cũng được, ít nhất cũng không lăng nhăng, ban đầu cũng từng thử ở bên anh ta".  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK