Đường Triêu Bính kêu lên một tiếng, tên này quả nhiên muốn gài người ta đến cùng.
Tôn Hàn cố ý để lại số điện thoại là để Đường Triêu Bính hẹn anh!
"Đưa số điện thoại cho ông, ông sẽ hẹn cậu ta. Haizz, nếu không phải do cháu thì ông thực sự không muốn gặp Tôn Hàn đâu!"
Đường Triêu Bính bực mình nói.
Hai chân ông ta bị Tôn Hàn sai người đánh gãy, ông ta muốn gặp Tôn Hàn mới là lạ!
Nhưng mà...
Đôi mắt đục ngầu của Đường Triêu Bính chớp chớp, sau đó đột nhiên nghĩ có khi đây là một cơ hội.
Ông ta nhìn Đường Minh Phong mềm yếu vô dụng, thầm lắc đầu trong lòng.
Ông ta đã cho đứa cháu này cơ hội rồi, nhưng sự thật chứng minh Đường Minh Phong không phải người thích hợp để thừa kế nhà họ Đường!
Người thích hợp nhất chính là Quân Ngạo!
Có lẽ có thể bàn bạc.
....
Ngày hôm sau.
Liễu Phương Phương đã liên lạc với Liễu Thị Long, ông ấy nói rằng sẽ đưa chuyên viên đến Ma Đô sớm nhất.
Việc khai thác đảo Lâm An có nhiều thị phi là do vụ án chôn xác gây ra.
Công ty bất động sản Diệp Thị không thể chứng minh mình không liên quan đến vụ án này, vậy dù thế nào cũng không thể tiếp tục khai thác đảo Lâm An.
Mấy chục tỷ đầu tư trước đó trực tiếp đổ sông đổ bể.
Ngay cả bên thông gia là Liễu Thị Long cũng không thể giúp được.
Họ chỉ có thể bắt tay vào điều tra chân tướng!
Mà Tôn Hàn nhờ có cơ duyên đã tiếp cận được chân tướng.
Buổi trưa, Liễu Phương Phương tới đảo Lâm An. Cô ta muốn hóa thân thành Sherlock Holmes, giúp ông ngoại điều tra vụ án, nhưng cô ta không nghĩ lại xem năng lực của mình đến đâu.
Tất nhiên Tôn Hàn không hề khuyên ngăn.
Dù sao Liễu Phương Phương không tự mình đi điều tra thì sẽ không yên tâm.
Giống như người khác đang bận rộn mà mình lại chẳng biết làm gì, nhưng rảnh ra thì lòng lại không yên.
Thế nên anh cũng mặc kệ.
Ngộ nhỡ Liễu Phương Phương lại điều tra ra cái gì thì sao?
Mà anh đã nhận được cuộc gọi của Lâm Ảnh.
Hai người hẹn nhau ở quán cà phê.
Hôm nay Lâm An không trang điểm quyến rũ như hôm nọ mà mặc một bộ vest trắng trông khá trang trọng, giống dân công sở.