Nhưng nào ngờ…
Cũng chỉ là kẻ vô dụng.
Những thứ khác không nói tới, chỉ Từ Di Thiến hiện tại cùng Liên Tông đang là quan hệ bạn trai và bạn gái.
Kết quả, bạn gái của hắn ta bị ức hiếp.
Hắn ta cũng không dám đứng ra bảo vệ, không dám ra tay, giúp đỡ bạn gái mình.
Chỉ dựa vào một điểm này.
Đã đủ để coi thường.
Liên Tông có chút xấu hổ.
Đáy lòng ấm ức muốn chết!
Trước đó bị Tô Minh sỉ nhục.
Hiện tại lại bị Tiêu Nguyệt làm cho nhục nhã.
Nhưng vẫn phải nhẫn nhịn.
“Tô Minh, anh vẫn còn ăn được à?”, lúc này Ngư Dung Băng càng đứng ngồi không yên, nhóm người Tiêu Nguyệt vừa tiến vào, cô lập tức phát hiện ra, liền quay đầu nhìn mấy người họ.
Nhưng Tô Minh.
Lại vẫn luôn quay lưng lại phía sau.
Anh vẫn đang thưởng thức đồ ăn ngon.
Căn bản không biết đám người Tiêu Nguyệt và những người khác đã đến.
Tâm lý của anh con mẹ nó vững vàng quá đi mất.
Rất nhanh.
Mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía Tô Minh.
Đặc biệt là Từ Di Thiến, sát ý càng lúc càng nồng đậm hơn.
Hận không thể xé nát anh thành hàng ngàn mảnh.
Ngụy Vận Hoa, Trần Vân và những người khác cũng tương tự.
“Người đến thu xác của cô ta đến đủ rồi sao? Cũng khá nhanh đấy, cho 1 like, ít nhất cũng không làm mất thời gian của tôi”, cuối cùng, trong sự im lặng chết chóc, Tô Minh cũng buông đũa xuống và đứng lên.
Anh quay đầu lại.
Mà vào khoảnh khắc đó.
Khoảnh khắc từ lúc Tô Minh lên tiếng đến lúc anh quay người lại.
Cả người Tiêu Nguyệt như bị đông cứng!
Cô dường như hóa đá.
Mà Từ Di Thiến thì không thể chờ đợi thêm nữa.