Nhưng cùng lúc đó, trong khoảng không xa xăm, Luyện Phù Sinh. Người đang điên cuồng chạy trốn vì mạng sống của mình đột nhiên hét lên một tiếng tuyệt vọng.
Một bàn tay khổng lồ to lớn vô biên xuất hiện trong khoảng không một cách kì lạ, như muốn bao phủ toàn bộ khoảng không.
Bắt sống ông ta.
Thể xác và linh hồn của ông ta vỡ tan nát.
“Đáng chết”, Băng Quỷ Đạo Nhân sợ hãi nói.
Ông ta chưa bao giờ kinh hoàng đến thế.
Não bộ trở nên trì trệ.
Ông ta cũng không còn nghĩ tới việc tại sao Tô Minh có thể trở về từ Ma giới nữa. Sao anh có thể mạnh mẽ cấp bậc này, tất cả những thứ này đều không quan trọng nữa.
Vào lúc này, ông ta chỉ có một suy nghĩ… muốn sống.
Vừa nghĩ vậy...
Ông ta liền nhìn vào trong lò luyện hồn.
Bây giờ, khả năng duy nhất để ông ta sống sót dường như chỉ còn lại Thiên nữ Tạo Hóa.
Lấy Thiên nữ Tạo Hóa để uy hiếp Tô Minh.
Tuy nhiên.
Ông ta vừa quay đầu nhìn về lò luyện hồn, vẫn chưa có bất kì hành động nào.
Bất ngờ, Tô Minh đã xuất hiện rồi.
Đúng vậy.
Anh cứ xuất hiện một cách bất giờ và quỷ dị như vậy.
Đứng trước mặt ông ta.
“Cậu… cậu… cậu sao lại tìm được tới đây?”, Băng Quỷ Đạo Nhân sắc mặt tái nhợt, ông ta sắp phát điên rồi.
“Nền văn minh Hàn Uyên là nội thế giới của ông, tôi bắt lấy hơi thở đó, rất dễ dàng có thể tìm được đến đây”, Tô Minh nhàn nhạt nói.
Sau đó. Anh rời tầm mắt.
Nhìn về phía lò luyện hồn.
“Thiên Nữ, anh, đến rồi”, âm thanh của Tô Minh nhẹ nhàng, tràn đầy cảm kích, dịu dàng, khao khát, yêu thương...
“Bỏ qua cho tôi. Tôi... có thể nghĩ cách giúp cậu mở lò luyện hồn, không có sự trợ giúp của tôi, không ai có thể... mở lò luyện hồn”, Băng Quỷ Đạo Nhân run rẩy nói, vừa cầu xin lại vừa đe dọa.
Tuy nhiên.
Tô Minh căn bản không để ý đến ông ta.
Kiếm La Ma xuất hiện.
“Keng”.
Toàn lực.
Kiếm phù.