Mục lục
Truyện: Đỉnh cấp Tông Sư - Tô Minh (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 “Rất đơn giản, việc thứ nhất, tôi muốn trở thành đệ tử nội viện của Kiếp tông, bước vào Kiếp tông ngày đầu tiên thì liền có tư cách bước vào Kiếp Trì. Thứ hai, tiền bối giúp tôi làm mai, tôi nghe nói con gái của tông chủ Kiếp tông xinh đẹp tuyệt trần nên lấy làm ngưỡng mộ!”. Vừa nói, Tô Minh vừa nhìn Trì Thương Tuyết một cái một cách trêu đùa.  

 

Trì Thương Tuyết sửng sốt, có chút kinh ngạc, ánh mắt đó của Tô Minh khiến cho cô một loại dự cảm chẳng lành, chẳng lẽ, tên khốn kiếp này trước giờ đã biết rõ thân phận của mình rồi sao?  

 

“Tuyết, ý con thế nào?”, ánh mắt lão Trang long lanh, hỏi một câu, mặc dù Tô Minh không thể nào thắng được, có chết cũng không thể nào thắng được, nhưng chuyện cá cược có liên quan đến Trì Thương Tuyết, vẫn phải hỏi ý kiến riêng của cô ta, đây gọi là tôn trọng.  

 

“Đương nhiên có thể!”, Trì Thương Tuyết cười nói.  

 

“Lão phu đồng ý!”, lão Trang hừ giọng nói: “Nhóc con, mời nào, đừng làm lỡ thời gian nữa”.  

 

Tô Minh gật đầu, bước đến trước chuông Kiếp.  

 

Lại thấy chuông Kiếp đó rất to, cao chừng trăm mét, rộng chừng trăm mét.  

 

Phần thành chuông hiển nhiên được làm bằng chất liệu kim loại đặc biệt, hàn phong điểm điểm, lại rất nội liễm, trên thành chuông có đường vân cổ xưa, bí văn, còn có họa chuông cổ xưa và văn tự phức tạp mà không ai biết.  

 

Ngoài ra, cảm nhận kỹ thì biết cấu tạo của mỗi một phân tử kim loại trên thành chuông này như đều có các loại quy luật, tiên vận đan xen vào nhau như một sợi dây gắn kết giữa chúng.  

 

Chuông này liền thành một khối, rất đỗi tự nhiên.  

 

Đứng trước chuông Kiếp, cảm giác của Tô Minh không giống như đang đứng trước một cái chuông, mà là đứng trước một ngọn núi thần!  

 

Một ngọn núi của quỷ thần.  

 

Không khiếm khuyết, to lớn, ngang nhiên, vô biên!  

 

“Chuông tốt!”, Tô Minh tán tưởng một câu.  

 

Chuông này, xét về cấp bậc, chắc chắn mạnh hơn chí bảo bản mệnh và bia Huyền Diệu của Tô Minh rất rất nhiều.  

 

“Cái chuông này… nếu chỉ với một quyền mà muốn nện nát nó, đích thật là nói mớ giữa ban ngày!”, Tô Minh tự lẩm bẩm. Mặc dù anh tự tin vào bản thân, nhưng lại không tự đại, hiện giờ, sức mạnh thuần túy của anh nếu là cực điểm thì đã đạt tới 3.500 long lực - một con số khá khó tin. Nói một cách dễ hiểu, cho dù là lão Trang kia, cảnh giới của thể tu có thể đạt tới trình độ Thiên Kiếp Siêu Thoát, chỉ xét về sức mạnh thuần túy, Tô Minh không hẳn là kém, nhưng cho dù như vậy, ngay cả lão Trang đích thân đến nện chuông Kiếp này thì cũng là không có khả năng gõ nát được chuông Kiếp này.  

 

Vì vậy, Tô Minh khá chắc chắn, chỉ dựa vào sức mạnh thuần túy của bản thân, thì sẽ không đủ, hơn nữa, chênh lệch còn khá lớn.  

 

Nhưng, từ đầu đến cuối, anh cũng đâu có nói sẽ chỉ dựa vào sức mạnh thuần túy đâu!  

 

“Thái U Hỏa, Kiếm Nguyên, đều có thể hòa vào trong quyền đấm này!”, Tô Minh thầm nghĩ.  

 

Như vậy thì sẽ mạnh hơn rồi.  

 

Nhưng, vẫn chưa đủ, hay nói cách khác, vẫn chưa đủ nắm chắc.  

 

Không kiềm được, Tô Minh giơ tay lên, chạm vào thành chuông của chuông Kiếp.  

 

Hơn nữa, lần chạm tay này, Tô Minh không ngừng sờ xung quanh chuông Kiếp này, giống như đang tìm kiếm thứ gì đó trên thành chuông vậy.  



Một thời gian. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK