Lần này!
Phép màu xuất hiện...
Một kiếm này của Tô Minh lại có thể chặn được đòn kết hợp toàn lực của ông Châu và Phó Hoành Khôn.
Phải biết rằng, trước đó một mình Tô Minh ngăn lại Phó Hoành Khôn phải liên tiếp tung ra chín đường kiếm.
Sức mạnh bên trong và bên ngoài của Tô Minh rốt cuộc đã tăng lên bao nhiêu?
“Làm sao có thể?”, ông Châu và Phó Hoành Khôn gần như nghẹt thở, cuối cùng cảm thấy có chút khiếp sợ.
Rõ ràng Tô Minh trước kia đã bị thương nặng gần như bỏ mạng, làm sao chỉ chớp mắt, chẳng những nguyên vẹn không tổn thất, thương thế hồi phục, hơn nữa thực lực còn càng thêm phần mạnh mẽ? Không chỉ tăng lên gấp đôi!
Điều này căn bản là không thể nào!
Nhưng thực tế bày ra trước mắt đó.
Mà điều khiến ông Châu và Phó Hoành Khôn kinh hãi là Tô Minh càng càng đánh càng hăng trong khi hai người họ đã bắt đầu có dấu hiệu xuống sức.
Ví dụ như Phó Hoành Khôn, tù thiên chỉ là chiêu thức mạnh nhất của ông ta, nhưng hiện tại hoàn toàn không thể thi triển được, bởi trước đó ông ta đã liên tục sử dụng hai lần, chân khí trong cơ thể đã không còn đủ.
Ông Châu cũng vậy.
“Lão tạp chủng, tôi ghim ông rồi”, đồng thời Tô Minh lúc này lại bật cười, anh nở nụ cười tàn nhẫn, đôi mắt đẫm màu máu khóa chặt lên người Phó Hoành Khôn.
Ừm.
Tô Minh quyết định, giết từng người một.
Thực lực của hai lão tạp chủng này đúng là rất cao, trong tình huống hai người liên thủ lại, cho dù thực lực hiện tại của bản thân được nâng cao lên rất nhiều so với quá khứ, nhưng muốn giết chết hai lão tạp chủng này thì vẫn kém một chút.
Bởi vậy anh quyết định giết một người trước, sau đó mới đến kẻ còn lại.
“Đáng chết!”, Phó Hoành Khôn đáy lòng ớn lạnh, bị cái nhìn của Tô Minh chiếu tới thực sự có cảm giác kinh hồn bạt vía...
“Thiên Vẫn Kiếm! Thiên Vẫn Kiếm! Thiên Vẫn Kiếm!...”
Điên rồi, Tô Minh hoàn toàn phát điên rồi.
Khoảnh khắc anh khóa chặt Phó Hoành Khôn kia, Tô Minh nâng lên Xích Ảnh Kiếm, sau đó liên tiếp chém.
Mỗi đường kiếm đều có sức nặng gần 400 nghìn cân+ 8 phần nhập vi kiếm ý+ thức thứ nhất Thiên Vẫn Kiếm tuyệt mệnh phong vân.