Mừng, vì cô ta được cứu rồi.
Không chỉ được cứu mà tên khốn Tô Minh cũng sẽ phải chết.
Oai quá đi! Không ngờ Thần Thường Môn lại hoành tráng vậy, ha ha.
Sợ là, cô ta cảm thấy sau chuyện này thì chắc chắn mình sẽ bị môn chủ phạt. Vì mình lại gây sự rồi, môn chủ đã từng cảnh cáo là không được gây chuyện.
Tiêu Nguyệt nhìn chằm chằm vào Tô Minh. Trong ánh mắt đều là vẻ hiếu kỳ, chế giễu.
Bởi vì Tô Minh đang ngồi quay lưng lại nên Tiêu Nguyệt không thể nhìn thấy mặt anh. Nhưng bóng lưng của anh khiến cô có cảm giác quen thuộc.
Cô cảm thấy người này rất giống, thậm chí cực giống với Tô Minh, người mà cô ngày đêm mong nhớ.
Nhưng suy nghĩ này vừa xuất hiện thì liền bị dập tắt.
Sao có thể thế được?
Mặc dù Tô Minh là thiên tài võ đạo nhưng đang ở trái đất, có bay lên được hay không cũng khó nói, chứ càng không nói đến việc xuất hiện ở Thiên Đường Ngục.
Có lẽ mình nhớ anh ấy đến phát điên rồi?
“Thiến Thiến! Còn không đến nhận tội với môn chủ đi!”, đúng lúc này, Từ Thu Nhạn quát lớn.
Ánh mắt già nua như cái tát mạnh tát lên mặt Từ Di Thiến khiến cô ta run rẩy đứng lên.
Cô ta đi đến trước mặt Từ Thu Nhạn và Tiêu Nguyệt.
Sau đó run rẩy, căng thẳng nói: “Vâng, vâng, con sai rồi”.
“Chuyện này không quan trọng! Kẻ nào đã giết người của ta ở Thần Vị Cư?”, Ngụy Vận Hoa lên tiếng nói, sắc mặt lạnh lùng, thậm chí là u ám. Bởi vì lúc này bà ta đã ngửi thấy khí tức chết chóc của bốn chấp sự nội môn của Thần Thường Môn.
Bà ta để lại bốn chấp sự nội môn của Thần Thường Môn, tất cả họ đều có thực lực mạnh, đều là chủ chốt của Thần Thường Môn.
Vậy mà chết như vậy?
Sát ý trong ánh mắt Ngụy Vận Hoa rõ hơn bao giờ hết.
“Chính là hắn! Thằng khốn đó hống hách vô cùng. Hắn không những giết đám người dì Dương mà còn bảo con gọi người đến. Hắn còn nói là nếu mọi người không đến thì sẽ không có ai đến thu xác cho con”, Từ Di Thiến giơ tay lên chỉ về phía Tô Minh.
Ác độc thật!
Trong đó còn có sự khủng hoảng!
“Liên Tông xin chào cô Tiêu!”, lúc này Liên Tông đứng lên nói còn mang theo nụ cười. Nhưng ánh mắt hắn ta lúc này đều là vẻ thèm khát. Đúng là trăm nghe không bằng một thấy, vị môn chủ mới của Thần Thường Môn đẹp quá đi, hơn nữa thiên phú võ đạo cũng ghê người.