Đơn giản thôi, anh không muốn vào không gian đấu võ chứ gì? Thế thì dời nó đến, bao phủ lấy anh, như vậy anh đã ở trong không gian rồi. Giờ có giết anh cũng phù hợp với quy định của Thiên Đường Ngục.
Người là sống nên quy tắc cũng có thể biến đổi linh hoạt.
Lúc này, theo 4 bà chấp sự bên trong Thần Thường Môn, khỏi phải hỏi cũng biết thằng nhóc rác rưởi Động Hư này sẽ không có gan chủ động đến không gian đấu võ chịu chết. Vì vậy, họ dứt khoát dùng không gian đấu võ ụp lên người Tô Minh.
Thoáng chốc.
"Chết đi!", sau khi không gian đấu võ bao phủ Tô Minh, một bà chấp sự của Thần Thường Môn giơ tay lên, tùy tiện chộp một cái, tính nắm lấy anh.
Cái chộp ấy cực kỳ mạnh mẽ, dù sao cũng là Chân Vương hậu kỳ. Vừa ra tay, không gian lập tức sụp đổ, không gì ngăn cản nổi. Một cơn lốc nhỏ ngưng tụ trong lòng bàn tay bà ta trông rất sống động. Các ngón tay sắc bén như vuốt ưng như muốn xé nát người ta chộp về phía cổ Tô Minh.
Mà Tô Minh thì vẫn thong dong ngồi tại chỗ.
Trong mắt các khách khứa, chắc hẳn Tô Minh quá sợ hãi, nên mới ngây người ra, không kịp phản ứng.
Đây là điều bình thường.
Dù sao cũng chỉ là Động Hư trung kỳ, gặp phải Chân Vương không bị dọa ngất xỉu đã gan lắm rồi.
Bàn tay ấy sắp chộp lấy cổ Tô Minh thì bỗng "Phụt", đôi đũa trong tay anh giơ lên rồi chọc xuống.
Ngay sau đó, bàn tay ấy đã bị đôi đũa chọc gãy đôi!
Y chang thấy quỷ.
Bà chấp sự của Thần Thường Môn trợn to mắt, lộ ra vẻ kinh ngạc và khó hiểu, nhưng cảm xúc ấy vừa mới hiện lên thì thấy chiếc đũa trong tay Tô Minh vừa chọc gãy dấu bàn tay kia xong, đã bị anh thuận tay ném thẳng về phía mình.
Rõ ràng chỉ là chiếc đũa.
Nhưng lúc này, bà chấp sự kia lại rùng mình.
Giống như bị dìm xuống hầm băng.
Thở không nổi.
Chiếc đũa kia không ngừng phóng to ra ở trong mắt bà ta, tựa như một cây cột ma quái!
"Đao Minh Nguyệt!", sắc mặt bà chấp sự kia hơi trắng bệch, nghiêm mặt. Dù là kẻ ngu cũng biết thanh niên Động Hư trung kỳ trước mặt chính là giả heo ăn thịt hổ, nên nào dám chần chừ hay nương tay? Bà ta dứt khoát sử dụng thanh đao bên hông. Nó là một Vương Khí đỉnh cấp đã đi theo bà ta cả trăm năm. Còn đao pháp cũng rất mạnh, được phát huy đến Địa Cấp hậu kỳ.
Một đao ấy vừa chém ra.
Bầu trời nắng trong lập tức hiện lên một thanh đao dài cả cây số.