Âm thanh của Ninh Triều Thiên có chút dị thường, cảm xúc dao động rất lớn.
“Sư phụ, bây giờ chúng ta khởi hành đến đại lục Thần Thương trước đi, trên đường đi, sư phụ kể cho con chuyện năm đó của người và Tư Nam Quân đi”, Tô Minh sâu kín nói, anh có thể đoán ra được, giữa sư phụ và Tư Nam Quân đã xảy ra những chuyện phức tạp.
“Được”, ánh mắt Ninh Triều Thiên trở nên xa xăm.
Hai người hướng thẳng đến đại lục Thần Thương, tốc độ cũng không nhanh.
Tô Minh một bên hấp thu hỏa tinh.
Một bên sử dụng bia Huyền Diệu hấp thu mấy chục cặp móng vuốt cực kỳ cứng rắn của tộc Kim Bằng Thái Cổ.
Một bên kiên nhẫn nghe sư phụ hồi tưởng lại.
“Nhóc Tô, sự thật là lão già đây và Tư Nam Quân từng là người yêu”.
Ninh Triều Thiên nói ra một tin tức cực lớn.
“Thực tế, năm đó tôi và bà ấy chẳng những là người yêu của nhau, mà quan hệ còn vô cùng tốt, thuộc kiểu gắn bó keo sơn, người tình ta nguyện”.
“Nhưng có lẽ cậu vẫn chưa biết lai lịch thật sự của Tư Nam Quân, bà ấy không phải là người của thế giới Tiểu Thiên, mà là cô chủ của một dòng họ lớn thuộc Bình La Thiên của thế giới Đại Thiên, bố bà ấy là nhân vật hết sức quan trọng, được xem như là bá chủ của Bình La Thiên, nhà họ Tư của bà ấy rất mạnh”.
“Nhưng mẹ bà ấy lại là chỉ là người hầu của người vợ lẽ thứ mười bảy của bố bà ấy, thân phận cực kỳ thấp, cũng chính vì thế mà sau khi được sinh ra, Tư Nam Quân ở nhà họ Tư không được coi trọng, thậm chí là thường xuyên bị các anh chị em cùng bố khác mẹ bắt nạt”.
“Sau này, khi Tư Nam Quân thành niên, bởi vì một sai lầm nhỏ mà bị lưu đày đến thế giới Tiểu Thiên, Tư Nam Quân đến đại lục Thần Thương của thế giới Tiểu Thiên, khi ấy đại lục Thần Thương còn rất yếu nhưng sau đó Tư Nam Quân đã chậm rãi gây dựng nó, cuối cùng, biến nó trở thành tầng Võ cao thượng đẳng”.
“Tư Nam Quân ở đại lục Thần Thương điên cuồng tu luyện, điên cuồng bồi dưỡng người tài, điên cuồng tập hợp thế lực, mục đích chỉ có một, đó là muốn cho nhà họ Tư ở Bình La Thiên nhìn bà ấy với cặp mắt khác xưa, bà ấy muốn xả giận cho mẹ, muốn đòi lại công bằng cho những tháng ngày mà mình bị ức hiếp ở nhà họ Tư, muốn tranh cho mẹ bà ấy địa vị nên có”.
“Tư Nam Quân quả thực là rất cố gắng, năng khiếu võ đạo của bà ấy cũng không tính là tốt, nhưng bà ấy nỗ lực đến mức tàn nhẫn với bản thân, mỗi một phần thực lực của bà ấy đều chứa đầy mồ hôi”.
“Năm đó, tôi quen biết Tư Nam Quân ở đại lục Thần Thương, chủ yếu là bà ấy mới đến, gặp phải nguy hiểm tính mạng mấy lần, tôi cũng vừa lúc cứu được bà ấy mấy lần, cũng coi là anh hùng cứu mỹ nhân đi, bà ấy dần có ấn tượng tốt với tôi, mà tôi bị sự mạnh mẽ của bà ấy thu hút, chủ động theo đuổi, rất nhanh tôi và bà ấy đã yêu nhau”.
“Tôi và bà ấy vượt qua khoảng thời gian hạnh phúc hơn mười năm, mãi đến khi người kia xuất hiện”.
“Người kia tên là Lâu Sở”.
...