Trong nửa tiếng đó, Tô Minh còn để Pháp Tắc Trường Hà hấp thụ hoàn toàn tiên phách của Tiêu Bạch Y. Có thể thấy, uy lực của Pháp Tắc Trường Hà đã tăng lên ba lần thậm chí là bốn lần, đúng là khủng khiếp.
Trên thực tế còn có cả những tài nguyên võ đạo khác trong nhẫn không gian của Ứng Huyền và Tiêu Bạch Y. Trong nửa tiếng đó, Tô Minh không có thời gian đi kiểm tra, chỉ giữ lại sau đó sẽ kiểm lại.
Nhưng chỉ riêng việc cảnh giới và Pháp Tắc Trường Hà tăng thêm uy lực đã khiến cho sức chiến đấu thực tế của Tô Minh tăng hơn trước mấy lần. Nếu như bây giờ anh và Tiêu Bạch Y giao đấu thì đâu cần mất nhiều thời gian như trước?
Anh có niềm tin là chỉ trong mười hơi thở đã có thể dễ dàng giải quyết trận đấu rồi.
“Con bé này! Tiến bộ không ít đâu”, Tô Minh đi về phía Tô Ly, thần sắc bình tĩnh trên mặt biến thành nụ cười cưng chiều.
Xa nhau không bao lâu mà cảnh giới của Tô Ly đã là…
Cấp bậc Đại Đế thượng vị bảy chuyển?
Nói thật, Tô Minh có cảm giác như đang nằm mơ.
Hơn nữa, anh khẳng định rằng, cảnh giới của Tô Ly không bấp bênh mà rất chắc chắn.
Xem ra, cô em gái này của mình cũng có chút tiền đồ trên con đường võ đạo.
“Anh!”, Tô Ly vốn bị khí tức của cô gái áo đỏ trấn áp và khóa chặt, vì vậy không thể nhúc nhích. Nhưng hiện giờ hai người này đã chết, cô có thể tự do rồi. Sau khi nhìn thấy Tô Minh đến thì cô đâu kìm nén được, lập tức bổ nhào lại ôm chặt lấy anh, nước mắt lưng tròng.
Trước đó bị cô gái áo đỏ sỉ nhục và bắt nạt thì Tô Ly không khóc.
Vậy mà nhìn thấy anh trai thì cô lại muốn khóc.
Như kiểu muốn trút hết nỗi uất ức và tủi thân trước đó.
Cô ôm chặt Tô Minh, cảm thấy an toàn cực độ.
“Con bé ngốc này! Khóc làm gì, chẳng phải anh đến rồi sao?”, Tô Minh xoa đầu Tô Ly ân cần nói, sau đó xót xa nhìn lên vết kiếm hằn lên trên hai bên má của cô.
“Anh ơi! Có thể hồi phục được không?”, Tô Ly khẽ hỏi, nước mắt lã chã, cứ thế tuôn rơi.
Ở trước mặt Tô Minh, cô mãi mãi là cô em gái bé bỏng.
Bất luận là hồi đi học ngày trước hay sau này thực lực rất mạnh, bất luận khi còn là truyền nhân Hoàng Cực cung được mở phong ấn hay là hiện giờ đã được lên cấp bậc Đại Đế thượng vị.
Ở trước mặt Tô Minh, Tô Ly vẫn là Tô Ly, không có gì thay đổi.
“Tất nhiên rồi!”, Tô Minh nói với giọng an ủi, sau đó tay anh đặt lên vết kiếm ở trên mặt Tô Ly.
Chân khí bắt đầu chảy vào, Tô Ly chỉ cảm thấy năng lượng ấm áp đang chảy trên mặt mình.
Sau vài hơi thở…
“Em sờ lên mặt xem!”, Tô Minh cười nói.
Đã khôi phục lại như ban đầu rồi.
Cô gái áo đỏ ở bên cạnh từ đầu đến giờ chỉ nhìn Tô Minh, vì vậy cô ta cũng nhìn thấy rõ cảnh Tô Minh trị thương và xóa vết kiếm trên mặt Tô Ly.
Vì vậy…