"Lão hổ này không cam tâm! Lão Hổ tôi và Hổ Vân là thật lòng yêu thương nhau! Dựa vào cái gì? Dựa vào cái gì mà chỉ vì một câu nói của người đó, nói đã nhìn trúng Hổ Vân, muốn nhận Hổ Vân làm nha hoàn, sau đó".
"Sau đó lão Hổ không thể nói được một chữ? Dựa vào cái gì?"
"Tôi không phục! Tôi đi tìm tộc trưởng cầu xin!"
"Đáp án nhận được là người đó nhắm trúng Hổ Vân là có thể giúp cả tộc Nghịch Huyết Ma Hổ quật khởi lại từ đầu! Còn tôi, cho dù độ dày huyết mạch của tôi rất mạnh, cho dù hổ cốt của tôi chính là cửu sắc ma cốt cũng vô dụng! So với người đó, tôi quá yếu, bối cảnh quá kém!"
Tô Minh im lặng lắng nghe.
"Nếu như chỉ vì vậy thì lão Hổ tôi chấp nhận, không so được với thực lực của người ta, không so được thiên phú bối cảnh với người ta, Hổ Vân đi theo người đó tôi cũng chấp nhận. Nhưng điều tôi không cam tâm không dám tin cũng không thể chấp nhận nổi đó là..."
Nói đến đây, giọng nói của Huyết Vu Hổ đã có vẻ thút thít.
"Điều tôi không thể chấp nhận đó là, tôi đi tìm Hổ Vân, trong lòng nghĩ rằng chỉ là tới nói lời từ biệt, khuyên Hổ Vân quên tôi đi, muốn cô ta an lòng đi theo người đó, quên tôi đi", Huyết Vu Hổ ngưng giọng nói: "Dù sao cũng đã yêu nhau một thời gian! Tôi vẫn muốn cô ấy được vui vẻ!"
Giọng nói của Huyết Vu Hổ có chút khàn khàn:
"Nhưng có thế nào tôi cũng không thể ngờ được, tôi đã nghĩ nhiều rồi... khi tôi nhìn thấy Hổ Vân, trạng thái của cô ta tốt hơn, vui vẻ hơn bất cứ lúc nào, cô ta căn bản không hề đau khổ, không cam lòng, phản kháng như trong tưởng tượng của tôi. Ngược lại, dường như cô ta rất hưởng thụ và vui mừng vì có thể gả cho người đó".
"Tôi hỏi Hổ Vân: Em không yêu anh sao?"
"Cô ta trả lời: Trước nay chưa từng yêu, trước đó, lá mặt lá trái với anh chẳng qua chỉ là bố tôi nói huyết mạch và hổ cốt của anh rất mạnh, tương lai rất có tiềm lực, bảo tôi giữ chặt anh".
Tô Minh yên lặng lắng nghe, trong lòng có thể tưởng tượng được lửa giận của Huyết Vu Hổ khi đó!!!
Nó đã bị gài bẫy, bị lừa gạt!
"Khi đó tôi đúng là điên rồi, tức giận đến mức mất đi lý trí nên đã ra tay, sau đó... tôi... tôi... tôi phát hiện tôi vừa ra tay thì huyết mạch lập tức thoát lực mà ra, đến hổ cốt cũng bị vỡ vụn", giọng nói của Huyết Vu Hổ có chút lạnh lẽo: "Tôi không biết là chuyện gì? Tôi hoang mang, còn Hổ Vân thì châm trọc tôi: "
"Một tên tiểu tạp chủng thấp kém đến từ nền văn minh cấp một như anh thật sự tưởng rằng mình có huyết mạch và hổ cốt ghê gớm lắm sao, thật sự tưởng có thể được tộc Nghịch Huyết Ma Hổ cao quý chúng tôi chấp nhận ư? Nghĩ cái gì vậy? Đúng là suy nghĩ hão huyền!"
"Mặc dù, bố tôi muốn tôi lôi kéo anh, coi trọng tương lai của anh, nên bổn tiểu thư đây cũng chỉ đành lôi kéo anh, miễn cưỡng yêu đương ngọt ngào đáng ghê tởm với anh, nhưng tôi cũng đồng thời dùng Huyết Mạch Chuyển Sinh pháp âm thầm đoạt lấy huyết mạch của anh làm chuẩn bị. Bây giờ anh cũng đã nhìn thấy rồi, hiệu quả không tệ. Huyết mạch này của anh từ nay về sau đã là của tôi".
"Chỉ là đáng tiếc hổ cốt, nếu như đợi được thêm vài ngày nữa thì e là hổ cốt cũng thuộc về bổn tiểu thư đây. Anh đến sớm rồi".
Hai hàng lông mày của Tô Minh nhíu chặt lại.
Tộc Nghịch Huyết Ma Hổ này, quá thể đáng rồi. Nhất là Hổ Vân, quả đúng là thứ rắn rết. Cô có thể không yêu, nhưng cũng đừng làm tổn thương người khác!