Màu máu giống như những con sóng vô biên vô tận lan tràn trong không khí, dập dềnh mù mịt, cắn nuốt bốn bề tám hướng.
Bóng kiếm của Tô Minh đã dần dần xuất hiện vết nứt, như thể sắp không chống đỡ được nữa.
Mà bóng kiếm của Cao Thanh Kiếm mặc dù đã tối đi rất nhiều nhưng vẫn mang theo sát ý ngút trời như cũ.
Cao Thanh Kiếm vẫn mạnh hơn, ông ta đúng là một kỳ tài được ông trời ưu ái, đường đường là một Kiếm tu lại không tu luyện Kiếm ý, mà tu Sát ý, quan trọng nhất là, còn dung hoà được sát ý vào trong bóng kiếm, bổ trợ sức mạnh cho nhau, đúng là khó mà tin được.
Nhưng, một chiêu này của Cao Thanh Kiếm sau khi phá được bóng kiếm của Tô Minh thì cũng dừng khựng lại trong không khí một giây, tiếp đó biến mất trong khe nứt của không gian.
Mà giờ khắc này.
Tô Minh và Cao Thanh Kiếm đang đối mặt.
Mục đích đạt được rồi, một chiêu kiếm vừa rồi của anh hầu như không mong có thể làm gì được Cao Thanh Kiếm, anh chỉ muốn tranh thủ một chút xíu cơ hội để cho mình tiến lại gần được với người của Cao Thanh Kiếm, chỉ cần đến gần là được.
“Ha ha…”, Tô Minh cười đầy hàm ý, Xích Ảnh Kiếm vung mạnh lên, bộc lộ rõ tài năng!!!
Lần này, Tô Minh không dùng đến nắm đấm nữa.
Mặt đối mặt, anh giống như biến thành một ác ma điên cuồng, thanh Xích Ảnh Kiếm trong tay cứ liên tục chém xuống.
Không hề theo một quy tắc nào.
Không có kiếm pháp.
Cực kỳ hỗn loạn, phức tạp.
“Nếu như ý chí chiến đấu của ông đã rất mạnh, có thể phán đoán được tiết tấu và biến hoá trong mỗi một chiêu thức của tôi, như vậy, tôi sẽ không dùng chiêu thức nữa, tôi sẽ dùng kiểu chém bừa theo phản xạ này để tấn công ông, đến tôi cũng không chắc chắn mỗi một nhát chém của tôi sẽ như thế nào nữa? Cao Thanh Kiếm ông cũng chẳng thể phán đoán ra được đúng không?”, Tô Minh nhủ thầm trong lòng.
Đây là chiêu thức phá giải mà Tô Minh nghĩ ra.
Cuối cùng sắc mặt của Cao Thanh Kiếm cũng sầm lại. Đúng vậy! Ông ta không đoán ra chiêu thức của Tô Minh. Lúc này Tô Minh giống như kẻ say rượu, cách chiến đấu cứ lung tung hết cả, nhưng cách này lại vô cùng mạnh.
Thứ nhất, sức mạnh của Tô Minh đã đạt đến 150000kg còn Cao Thanh Kiếm chỉ có 70000kg, kém hẳn một nửa.
Thứ hai, kiếm của Tô Minh là linh khí trung phẩm hiếm gặp, hơn nữa còn sắc bén ngoài sức tưởng tượng. Trong lúc Tô Minh vung kiếm lên thì sắc như lưỡi liềm của tử thần.