...
Trước đó, khi Tô Minh còn chưa ra tay với Đồng Tinh và Diệp Lâm, Hình Tề chủ động lên tiếng nói chuyện, khi đó do Tô Minh bận việc ra tay với Đồng Tinh và Diệp Lâm nên đã bỏ qua Hình Tề, không để ý đến anh ta.
Lúc này, đã xử lý xong Đồng Tinh và Diệp Lâm rồi, đương nhiên phải trở lại chủ đề nói chuyện vừa nãy.
Vị hôn phu của sư tỷ sao?
"Đúng đúng đúng, tôi là Hình Tề, vị hôn phu của Bảo Bảo", Hình Tề mặt cười toe toét, đúng vậy, nụ cười tự tin bình tĩnh trước đó đã biến thành cười tươi, hơn nữa rõ ràng còn rất căng thẳng.
Có thể không căng thẳng sao?
Kiếm ý Cửu Đoạn đỉnh phong, còn là kiếm ý đặc thù, chỉ dựa vào mỗi điểm này thôi anh ta gần như có thể dám chắc, bản thân căn bản không phải là đối thủ của Tô Minh.
Mặc dù, anh ta quả thực muốn phát điên rồi! Bản thân là Hình Tề đó! Là truyền nhân dòng chính của gia tộc chiến huyết Hình Tề! Lại không phải là đối thủ của một thanh niên chưa đến 30 tuổi còn chưa đạt đến cảnh giới Tiên Tôn ư?
Nhưng sau khi chứng kiến suốt cả quá trình chiến đấu của Tô Minh và Diệp Lâm thì phàm là anh ta có chút lý trí cũng phải biết, bản thân không phải là đối thủ của Tô Minh, quả thực không phải.
Sớm biết như vậy, anh ta... anh ta căn bản không nên ngả bài với Hữu Cầm Bảo Bảo.
Tinh thần của Hình Tề đã căng thẳng đến cực điểm rồi, thậm chí muốn bỏ chạy. Nhưng anh ta có thể chạy được không?
"Tiểu sư đệ, đừng nghe anh ta nói xằng nói bậy, anh ta rất nham hiểm độc ác, Vân Sơn sư huynh đã phải chịu thủ đoạn thâm độc của anh ta, còn cả sư tôn...", Hữu Cầm Bảo Bảo trực tiếp lên tiếng, kích động đến mức xông đến trước mặt Tô Minh, tóm chặt lấy cánh tay của Tô Minh, nói tiếp: "Tiểu sư đệ, đến bố mẹ của tôi cũng bị anh ta lừa gạt, thậm chí đã bị anh ta khống chế".
"Hừ?", ánh mắt của Tô Minh đột nhiên trở nên rất sắc bén, nhìn chằm chằm thật sâu vào Hình Tề: "Anh còn động đến cả sư tôn của tôi à?"
"Không... không... chỉ... chỉ... chỉ là giám sát thôi", sắc mặt Hình Tề lập tức tái nhợt, nói cũng không nên lời, rất hoảng sợ, đồng thời cũng rất thù hằn, thù hằn với Hữu Cầm Bảo Bảo.
"Hình Tề, trước đó không phải anh rất đắc ý, rất kiêu ngạo sao? Còn nói sư tôn tôi là kẻ lừa đảo, muốn dạy dỗ sư tôn tôi. Còn điều tra tin tức về tiểu sư đệ, còn nói muốn tìm cơ hội giết chết tiểu sư đệ. Bây giờ anh sợ cái gì vậy?", Hữu Cầm Bảo Bảo kích động, quanh co khúc khuỷu như đang nằm mơ, tiểu sư đệ lại... lại đã lớn mạnh đến mức độ này, đến Hình Tề cũng phải sợ. Hữu Cầm Bảo Bảo ngẩng đầu lên, hít thở cũng kích động đến mức run rẩy cả người.
"Không phải, cô Hữu Cầm, cô... cô đừng nói linh tinh, đó chỉ là tôi nói đùa vui thôi...", Hình Tề mặt cắt không còn giọt máu, bây giờ Hữu Cầm Bảo Bảo nói thêm một câu nào là anh ta liền cảm thấy nguy hiểm thêm ba phần, hận không thể lập tức khâu miệng Hữu Cầm Bảo Bảo lại.
Oán hận trong lòng đã dâng lên đến cực điểm. Oán hận với Tô Minh, oán hận với Hữu Cầm Bảo Bảo.
Hình Tề bây giờ chỉ có một suy nghĩ - chạy! Chỉ cần hôm nay có thể sống sót rời khỏi.
Tương lai chắc chắn sẽ có cơ hội giết chết Tô Minh và Hữu Cầm Bảo Bảo, rửa mối nhục ngày hôm nay.
Hít sâu một hơi, Hình Tề quả thật cũng là một kẻ biết co biết duỗi.
Anh ta lại trước sự chú ý của tất cả mọi người...