"Kính chào Huyền Diễm thần nữ...", cùng lúc đó, gần như tất cả mọi người có mặt ở đấy đều vô cùng kính sợ, gần như đều phải sợ hãi chào hỏi Huyền Diễm Thiên Lan, cực kỳ cung kính.
Còn Huyền Diễm Thiên Lan không hề có phản ứng gì, cứ nhìn chằm chằm vào Tô Minh: "Để lại di ngôn đi, bổn cung tiễn anh xuống hoàng tuyền địa phủ, nếu như anh muốn sám hối thì đừng uổng phí sức lực".
Tô Minh nhìn đối diện với Huyền Diễm Thiên Lan, nhìn chằm chằm thật sâu, sâu trong lòng anh cũng rất chấn động,
Đối phương quả thực rất mạnh, trực giác của anh cho biết là một người mạnh đến mức độ nghịch thiên. Có điều, Tô Minh cũng không kém.
Ai sống ai chết còn chưa nói chắc được!
"Có thể cho tôi chút thời gian đã được không, sau khi tôi giết chết tên ác độc này xong thì chúng ta chiến tiếp?", Tô Minh chỉ vào Hình Tề, cười hỏi Huyền Diễm Thiên Lan.
Nháy mắt, toàn thân Hình Tề rét lạnh, sắc mặt lại trắng bệch ra lần nữa, sợ đến mức gần chết, trợn trừng mắt lên: "Cậu..."
"Không thể", thế nhưng, điều khiến người khác bất ngờ đó là Huyền Diễm Thiên Lan lại từ chối.
Bình thường mà nói, trong mắt Huyền Diễm Thiên Lan, Hình Tề e là đến con kiến cũng không bằng, sao cô ta có thể đặc biệt tiện tay bảo vệ Hình Tề chứ?
Rất kỳ lạ.
Đến bản thân Hình Tề cũng hoang mang, không dám tin.
"Tại sao?", Tô Minh thản nhiên hỏi lại.
"Suy cho cùng cũng có mấy phần huyết mạch chiến huyết, dù rất mỏng manh", Huyền Diễm Thiên Lan liếc mắt nhìn Hình Tề, thản nhiên nói.
"Huyền Diễm thần nữ, có tin đồn cô... cô... cô cũng có huyết mạch chiến huyết, là huyết mạch chiến huyết cực phẩm, thật vậy sao?!", Hình Tề kích động chết đi được, kích động đến mức trái tim như sắp nổ tung, đôi mắt như muốn bay ra ngoài.
Huyết mạch chiến huyết không chỉ mỗi nhà họ Hình mới có, chư thiên vạn giới, không biết có bao nhiêu người cũng có huyết mạch chiến huyết? Nếu như Huyền Diễm Thiên Lan có huyết mạch chiến huyết thì cũng không quá ngạc nhiên.
Huyền Diễm Thiên Lan không để ý đến Hình Tề.
Trên thực tế, cô ta không có huyết mạch chiến huyết, cô ta có Hồng Mông Thể lại càng không coi trọng huyết mạch chiến huyết, cho dù đó là huyết mạch chiến huyết cực phẩm trong truyền thuyết.
Cô ta chỉ là do quen biết với một vị lão tổ tông của nhà họ Hình nên thuận tay cứu Hình Tề một mạng, trả lão tổ nhà họ Hình kia một ân tình mà thôi.
Có thể nói Hình Tề đã nghĩ nhiều rồi.
"Tiểu tạp chủng, tuyệt vọng chưa? Ha ha... muốn giết chết anh đây ư? Anh đây mạng chưa tuyệt đâu! Tôi có thể bảo đảm với cậu, đợi sau khi cậu chết, tôi nhất định sẽ thiên đao vạn quả lão già Ninh Triều Thiên đó!", Hình Tề khàn khàn quát nói, oán độc và dữ tợn, còn cả kích động, gương mặt đã trở nên hơi chút méo mó.
Tô Minh mặt không biến sắc, nhưng ánh mắt nhìn về phía Huyền Diễm Thiên Lan đã lạnh lùng hơn rất rất nhiều.
Nếu như Huyền Diễm Thiên Lan đồng ý để anh giải quyết Hình Tề trước, anh sẽ có điều cảm kích, dù sau đó có chiến đấu sống chết với Huyền Diễm Thiên Lan, nếu như tâm trạng tốt thì không biết chừng còn có thể cho Huyền Diễm Thiên Lan chết nhẹ nhàng chút.
Không ngờ...
"Mời, không chết không xong", Tô Minh hít sâu một hơi, giơ tay lên bày ra dáng vẻ xin mời.
Xung quanh một mảng náo động hít ngược khí lạnh.