Đây là miếng ngọc truyền tin bố và cô ta.
Cô ta theo bản năng nắm chặt lấy.
Sau đó, từ trong miếng ngọc phát ra âm thanh sốt sắng và trầm đục: “Linh Nhi! Mau về đi! Tiên phách của anh con nát rồi, anh con đã chết. Vị trí anh con chết cách con không xa đâu, dường như ở trong cùng một nền văn minh. Bất luận con đang làm gì thì cũng quay về ngay cho ta”.
Đã mất đi con trai rồi, nào còn muốn mất nốt cả con gái nữa?
Sắc mặt của cô gái áo đỏ lập tức tái xanh tái nhợt, không khác gì với sắc mặt người chết. Thân hình thoáng cái đã lùi về phía sau. Cô ta ngẩng đầu lên, nhìn về phía Tô Minh nói: "Cậu...".
Đã xác định 100% rồi, chính Tô Minh đã giết chết anh trai của mình, Tiêu Bạch Y!
Hiện tại cô ta cũng đã gặp phải anh.
Cô gái áo đỏ hồn bay phách lạc, huyết lệ cuồn cuộn, tâm tình võ đạo hoàn toàn sụp đổ.
"Cho nên, có rất nhiều khi là duyên phận", Tô Minh sâu xa nói, sau đó lập tức nâng tay lên, một đạo Thái U Hỏa hóa thành hình ảnh tử thần trực tiếp xuyên thủng qua ngực nơi vị trí trái tim của cô gái áo đỏ, bao gồm cả thần hồn.
Giết chết! Không chút do dự giết chết!
Ai dám động vào em gái tôi, tôi giết kẻ đó! Không cần phải thương lượng thừa thãi.
"Sớm đã cảnh cáo cô rồi mà còn không tin", Phong Vũ Vân đứng bên cạnh cười khẩy một tiếng, rất sảng khoái. Phong Vũ Vân cũng không phải là loại người tàn nhẫn gì, cũng không thích giết chóc, nhưng vẫn vỗ tay tỏ vẻ hài lòng với cái chết của cô gái áo đỏ, bởi vì cô gái áo đỏ quá đỗi độc ác, quả thực là lấy mạng người ra làm trò vui đùa.
Trước đó, khi Tô Minh còn chưa tới, sự tàn nhẫn không chút kiêng dè của cô gái áo đỏ quả thực khiến cả người lẫn thần đều phải căm phẫn.
Hơn nữa, Phong Vũ Vân rất chắc chắn, nếu như Tô Minh không tới thì cuối cùng kết quả của bản thân nhất định là chết, chết thảm. Về phần Tô Ly, đại khái là dung nhan hoàn toàn bị hủy thậm chí tứ chi đứt gãy, đan điền vỡ nát, để lại cho Tô Ly hơi thở cuối cùng khiến Tô Ly sống không bằng chết.
"Hai người các cô tới học viện Hỗn Độn đi, với thực lực và thiên phú của các cô tới học viện Hỗn Độn cũng có thể vào trong nội viện rồi", Tô Minh suy nghĩ một lát rồi đột nhiên nói.
Phải lấy hồn thảo cho Hỗn Độn Long Quy, dùng hồn thảo để duy trì thần hồn của lão Ngưu và chị Cửu Diễm không bị diệt.
Sau vài lần biến mất Tô Minh đã đến bên bờ vách núi Vấn Thiên của thế giới Đại Thiên.
Trên đường đi, trong suốt mấy tiếng này Tô Minh cũng không hề lãng phí thời gian chút nào. Nhân mấy tiếng di chuyển anh lấy ra chiếc nhẫn Không Gian của Tiêu Bạch Y và Ứng Huyền.
Thu hoạch khổng lồ!
Đầu tiên, trong nhẫn Không Gian của Ứng Huyền và Tiêu Bạch Y tổng cộng có tới 30 vạn viên tiên tinh hạ phẩm, tiên tinh chính là tài nguyên võ đạo dùng để tu luyện hấp thu sau khi đạt đến cảnh giới Tiên Nhân.
Về bản chất mà nói thì tiên tinh và linh thạch không có khác biệt gì. Nhất định phải nói có gì khác biệt thì chính là năng lượng linh khí trong tiên tinh tinh thuần hơn, nhiều hơn, mà còn hàm chứa thêm chút tiên vận.