Người này không hiểu sao lại cực kỳ hòa hợp với vạn vật và tự nhiên, ngay cả nụ cười nhạt trên gương mặt cũng khiến người ta cảm thấy cực kỳ thoải mái và ấm áp.
"Tư Đồ Diên ra mắt bác Tiêu", thanh niên chắp tay, chào.
Người đó chính là Tư Đồ Diên.
"Cậu Tư Đồ khách sáo quá", Tiêu Quân không dám lơ là vội đáp.
Nếu nói thái độ của Tiêu Quân với Trần Sắc là ngang hàng, không ra vẻ thế hệ trước, thì với Tư Đồ Diên lại khá là tôn kính.
Đối phương là học viên của học viện Kỷ Nguyên, riêng điều đó đã đủ để cả Vô Lượng kiếm thành không dám chọc rồi.
Tiếc thật! Nếu Tống Cẩm Phồn gả cho Tư Đồ Diên thì coi như là có quan hệ thông gia rồi!
Hơn nữa, lúc đó, Tư Đồ Diên cũng đồng ý, nhưng Tống Cẩm Phồn lại... thật là đáng tiếc.
Đặc biệt là giờ nhìn thấy Tư Đồ Diên, không ngờ đã là Tiên Tổ tầng hai đỉnh phong, chỉ cách tầng ba một chút, lại càng thêm tiếc nuối.
Thậm chí, Tiêu Quân còn ngửi được một chút nguy hiểm từ trên người Tư Đồ Diên, chứng tỏ thực lực của hắn có thể đe dọa được Tiên Tổ tầng bốn là ông ta! Quả thật rất đáng sợ.
"Anh Trần cũng tới à!", Tư Đồ Diên nhìn sang Trần Sắc, chào hỏi.
"Chào anh Tư Đồ", Trần Sắc cũng đáp lại, trong lòng hắn lại tràn ngập ý chí chiến đấu, cùng là thế hệ trẻ, nên đương nhiên biết Tư Đồ Diên vẫn luôn đè trên đầu mình kia.
"Cô Bạch, cô Tống đâu rồi?", Tư Đồ Diên lại nhìn về phía Bạch Mộc Huyên, hỏi.
Tư Đồ Diên muốn người phụ nữ nào mà không có? Nhưng hắn cứ cảm thấy hứng thú với Tống Cẩm Phồn, vì cô là số ít những người dám thẳng thừng từ chối hắn. Hơn nữa, nghe nói là vì có người trong lòng nên mới từ chối mình. Ha ha...
Khi Tư Đồ Diên hỏi thế, dù là Trần Sắc, Tiêu Quân hay những kiếm tu đang có mặt ở đây đều thay đổi sắc mặt, lại là một người đến tìm Tống Cẩm Phồn?
"Đi ra ngoài làm nhiệm vụ còn chưa về", Bạch Mộc Huyên cười nói: "Hâm mộ tiểu sư muội ghê, ai cũng đến tìm em ấy cả, chẳng ai tìm tôi hết trơn".
"Ha ha...", Tư Đồ Diên cười: "Đến xem lễ rút kiếm, tiện tìm cô Tống luôn".
Tư Đồ Diên nói xong, ngẩng đầu lên, nhìn về phía thanh kiếm ở giữa đài: "Nó quả là bảo bối trong lòng kiếm tu mà!"
"Cậu Tư Đồ định bao giờ rút kiếm?", Tiêu Quân hỏi, dù gì Tư Đồ Diên cũng là kiếm tu, vả lại còn là yêu nghiệt tuyệt thế sinh ra đã mang trong mình kiếm phôi, quả thật có tư cách rút kiếm.
"Không vội, từ từ...", Tư Đồ Diên cười nói, hắn tạm thời không có nắm chắc rút được nó.
Hắn một là không rút, muốn rút thì chưa dám nói đến rút được, nhưng ít nhất cũng phải chạm được vào nó!
Không làm được thì chỉ lãng phí cơ hội thôi.
"Thiên Lan, bắt đầu đi", Tiêu Quân nhìn Huyền Diễm Thiên Lan, nói.
Huyền Diễm Thiên Lan gật đầu.
Bầu không khí lập tức trở nên im lặng, căng thẳng, sắp có trò hay để xem rồi!