"Vô Song! Tao giết mày!", Tô Cửu Hiển điên cuồng hét lên tựa như tiếng sấm xỏ xuyên qua lỗ tai mỗi người. Tô Cửu nhanh như chớp xé rách không gian, tàn nhẫn chộp một cái, sát khí kinh khủng như sắp ngưng thật. Bàn tay kia đen kịt kéo theo sấm sét, khiến toàn bộ không gian xung quanh cung điện nhà họ Tô chấn động.
Lúc này, bốn năm trăm thanh niên quỳ trước Lệ Các vì ở gần Tô Minh nên hầu như người ai cũng vang lên từng tiếng rắc rắc, bị bàn tay của Tô Cửu Hiển ép đến khớp xương như vỡ vụn.
Thế nhưng, Tô Minh lại chẳng thèm nhìn Tô Cửu Hiển lấy một cái, mặt mày vẫn bình tĩnh như không.
"Cút!", Tô Chấn Trầm ra tay.
Ông ấy như dịch chuyển tức thời, phút chốc đã xuất hiện bên cạnh Tô Minh.
Giơ tay nhấn một cái về phía bàn tay đen kịt đáng sợ kia.
Một tia sáng màu xanh bắn ra.
Dễ dàng ngăn được một chiêu đáng sợ kia của Tô Cửu Hiển.
Sắc mặt Tô Cửu Hiển đỏ lên, thậm chí có hơi chuyển thành tím, con ngươi hằn tơ máu, nhìn chằm chằm vào Tô Minh, lại định ra tay thêm lần nữa.
Nhưng Tô Hao lại xuất hiện, quát: "Dừng tay!"
Các lãnh đạo cấp cao khác trong nhà họ Tô cũng xuất hiện.
"Thằng ôn con kia giết cháu tôi!", Tô Cửu Hiển run giọng, căm hận nói.
Chỉ là, cuối cùng vẫn còn chút lý trí, không dám ra tay tiếp trước mặt Tô Hao.
Huống chi, có Tô Chấn Trầm ở đây thì ông ta có muốn giết Tô Minh cũng không được. Ông ta không đánh lại Tô Chấn Trầm.
"Tô Minh, tại sao lại tự dưng giết chết Tô Vô Song?", Tô Hào nhìn về phía Tô Minh, âm u hỏi. Trong lòng ông ta cũng hoảng sợ không thôi, bởi vì Tô Minh quá tàn nhẫn.
Ông ta thật sự rất bất ngờ.
Thực tế, đâu chỉ mình ông ta, ngay cả người làm bố làm mẹ như Tô Chấn Trầm, Tùy Thanh Liên cũng hết sức kinh ngạc.
"Tôi từng gặp Tô Ương - người anh trai tốt của mình, nên cực kỳ quen thuộc với khí tức trên người hắn ta. Mà trên người Tô Vô Song lại có khí tức của Tô Ương, còn rất mới, chắc chỉ trong một hai ngày gần đây thôi. Thế nên, tôi có thể khẳng định rằng Tô Vô Song đã bắt tay với Tô Ương, hoặc là nghe theo lệnh Tô Ương, cố ý tìm cơ hội làm xáo trộn nhà họ Tô. Hắn kích động những người trẻ tuổi khác trong nhà, lợi dụng lòng nhiệt tình và muốn sống của họ để nhằm vào tôi. Một khi thành công, tôi nghĩ chắc bố mẹ tôi sẽ nổi điên. Vậy thì nhà họ Tô cũng sẽ tan hoang", Tô Minh đáp một cách đầy khẳng định và tự tin, không thể chối cãi.
"Khỉ gió!", Tô Cửu Hiển suýt chút nữa tức hộc máu.
Bình thường vẫn luôn là mình đi gặp Tô Ương.
Tô Vô Song đều nghe theo lời dặn của mình, hoàn toàn không có tư cách gặp Tô Ương.
Càng khỏi phải nói tới mấy ngày nay, Tô Vô Song vẫn luôn tu luyện trong nhà họ Tô.
Tô Minh toàn là nói phét.