“Quả nhiên cô đã bỏ phù chú lên người tiểu sư muội rồi!”. Ánh mắt Nghiêm Hà chợt loé lên, có chút kiêng dè. Bạch Mộc Huyên biết đủ các loại phù chú kỳ lạ, cô ta cũng biết chuyện đó, vì vậy vẫn luôn đề phòng, đáng tiếc tiểu sư muội ngốc nghếch sao có thể biết Bạch Mộc Huyên đáng sợ thế nào, quả thật bị bỏ phù chú rồi, Bạch Mộ Huyên sẽ biết rõ từng cử chỉ hành động.
“Ha ha… Nói đến thì tiểu sư muội cũng rất nặng tình nhỉ!”, Bạch Mộc Huyên không nhịn được cười nhạo, tâm tình rất tốt: “Ngày đó, sư tôn muốn giới thiệu cho cô ta một mối hôn sự, tiểu sư muội không thèm nghĩ đã từ chối rồi, nói bản thân có người trong lòng. Tôi hay sư tôn đều cho là tiểu sư muội bịa lý do từ chối, nào nghĩ đến… Chậc chậc… Đâu chỉ có người trong lòng? Nghiêm Hà, cô chưa thấy tiểu sư muội hoàn toàn buông thả đâu, khóc lớn xông về phía người trong lòng mình, sau đó làm nũng các kiểu, nói rõ ra là dáng vẻ của cô gái nhỏ. Tôi có thể cảm nhận rõ ràng trong lòng tiểu sư muội, người đàn ông đó e là còn quan trọng hơn cả tính mạng cô ta”.
“Ồ?”. Ánh mắt Nghiêm Hà chợt loé lên trong càng thâm ý hơn: “Cho nên… Đại sư tỷ muốn thông qua người đàn ông này để ép tiểu sư muội cống hiến kiếm ý Thập Phương sao?”
Kiếm ý Thập Phương chính là một trong kỳ ngộ siêu cấp mà Tống Cẩm Phồn có được.
Mười loại kiếm ý, hơn nữa mỗi một loại đều là kiếm ý đặc thù.
Quả thực khiến người ta chảy nước bọt.
Đâu chỉ Bạch Mộc Huyên muốn đoạt lấy, mà Nghiêm Hà cũng muốn lấy, sợ rằng cả sư tôn cũng muốn chiếm lấy, chẳng qua là sư tôn có thể là ít nhiều cũng tiếc tài, thậm chí còn muốn nuôi dưỡng Tống Cẩm Phòng thành người kế tục, nên mới cố nhịn không cướp đoạt kiếm ý Thập Phương của Tống Cẩm Phồn.
“Nói về người trong lòng tiểu sư muội đi. Tôi cũng rất tò mò đấy!”, Nghiêm Hà uống ngụm trà rồi hỏi.
“Rất trẻ, tuổi tác cũng không chênh với tiểu sư muội nhiều, tên là Tô Minh, chưa đến ba mươi tuổi. Thực lực hẳn là cũng ổn, sở hữu năng lực chiến đấu siêu cấp không thể tưởng tượng nổi. Khả năng cao đã nắm giữ kiếm nguyên rồi. Chỉ bàn đến thiên phú võ đạo và thiên phú kiếm đạo, thì e là còn kinh người hơn cả tiểu sư muội. Hai người chúng ta có cưỡi ngựa cũng không đuổi kịp. Chỉ đáng tiếc cảnh giới cũng không coi là quá cao, cũng chưa đến Tiên Tôn, cảnh giới Tiên Vương tầng chín”.
“Là một yêu nghiệt tuyệt thế còn chưa lớn mạnh rồi!”, Nghiêm Hà tổng kết một câu.
“Không sai!”, Bạch Mộc Huyên gật đầu.
“Cô muốn trực tiếp lợi dụng Tô Minh đó, dùng anh ta để ép tiểu sư muội?”, Nghiêm Hà khẽ nhíu mày: “Sợ là sư tôn sẽ không đồng ý, cho dù nhiệm vụ tiểu sư muội thất bại, có lẽ trong lòng sư tôn cũng đã muốn từ bỏ tiểu sư muội rồi, nhưng chắc chắn không phải bây giờ, dù sư tôn muốn buông tha tiểu sư muội thì cũng phải đợi tiểu sư muội trưởng thành. Kiếm ý Thập Phương lớn mạnh thành kiếm nguyên Thập Phương, rồi sẽ đoạt lấy kiếm nguyên Thập Phương. Huống hồ, sau lưng tiểu sư muội cũng không phải hoàn toàn không có ai, sư tôn đã từng lỡ miệng nói, bối cảnh sau lưng tiểu sư muội cũng khá lớn”.
“Ai nói tôi muốn tự mình ra tay?”, Bạch Mộc Huyên xem thường cười nhạt: “Mới vừa nãy, tôi đã cho người đi mời Thiếu tông chủ của Lưu Tiên Tông, Tư Đồ Diên ngày mai dự lễ khảo nghiệm nhấc kiếm của Huyền Diễm Thiên Lan…”
“Thiếu tông chủ Lưu Tiên Tông nền văn minh cấp ba thượng đẳng Tư Đồ Diên? Vừa sinh ra miệng đã ngậm kiếm phôi vô thượng, là Tư Đồ Diên một triệu năm trăm tuổi đã được xếp vào ba mươi người đứng đầu trong bảng Thiên Thê, bây giờ chính là học sinh ngoại viện của học viện Kỷ Nguyên sao?”, Nghiêm Hà kinh ngạc, âm thanh chợt thay đổi, mặc dù cô ta và Bạch Mộc Huyên cũng được xem là yêu nghiệt siêu cấp đỉnh cao nhất trong thế hệ trẻ của nền văn minh cấp ba, nhưng, nếu như nói người đứng đầu trong thế hệ thanh niên của nền văn minh cấp ba thì chắc chắn có Tư Đồ Diên.
Bạch Mộc Huyên lại có thể mời Tư Đồ Diên đến?
Đùa gì vậy chứ?
“Ha ha, Nghiêm Hà, cô có biết lúc đó đối tượng sư tôn muốn giới thiệu hôn sự cho tiểu sư muội là ai không? Không sai, chính là Tư Đồ Diên!”, Bạch Mộc Huyên nói ra một bí mật động trời: “Nhưng tiểu sư muội đáng yêu của chúng ta ngay cả tên của đối phương cũng không muốn biết thì đã lập tức từ chối rồi, ha ha ha ha ha…”