Hơn nữa, rõ ràng đó không phải là vị thái thượng trưởng lão mạnh nhất của học viện Tiên Lạc.
“Anh Vô Vi, thành thực xin lỗi, thời gian trước học viện Tiên Lạc gặp phải đại nạn, tộc trưởng và vài vị Thái thượng trưởng lão đều bị thương nặng với mức độ khác nhau, bọn họ đều đã bế quan, vậy nên…”, vị thái thượng trưởng lão này có chút khó xử, nhanh chóng giải thích.
“Không sao, không sao...”, Côn Vô Vi ngược lại cũng không cảm thấy có gì khó chịu hay khinh thường, vẫn sắp xếp chỗ ngồi giống với học viện Bình Thiên.
Đang nói chuyện, thì Triệu Phong Niên - viện trưởng của học viện Thiên Uyên dẫn theo Hách Liên Tô và Phùng Thiên Lệ, cũng đã tới.
Sự xuất hiện của Hách Liên Tô lại một lần nữa dấy lên một phen trầm trồ.
Mới dành được danh top ba bảng Tiên Nữ, mức độ nổi tiếng có thể tưởng tượng được.
Cộng thêm Ninh Tư và Tần Lưu Ly, trong bốn người đứng đầu bảng Tiên Nữ, ngoại trừ người đứng thứ nhất ra, còn lại đều đã tới rồi.
“Hahaha… Anh Vô Vi, xin chúc mừng!”, lại là một giọng nói trung niên khác trầm bổng vang lên.
Nhưng lại là một tên mập lùn đeo vài bầu rượu bên hông.
Ông ta đến một mình.
"Anh Tiền!", Cô Vô Vi mỉm cười chào.
Đối phương chính là Tiền Kỳ - viện trưởng học viện Khung Sơn.
Học viện Khung Sơn là học viện mạnh nhất trong bốn học viện lớn.
Ai cũng công nhận điều đó!
Nhưng, nó cũng bí ẩn và khiêm tốn nhất. Đến nỗi, cả thế giới Đại Thiên cũng chẳng mấy ai biết vị trí cụ thể của học viện Khung Sơn ở đâu.
Hơn nữa, ba học viện khác thì tuyển sinh rộng rãi, còn Khung Sơn lại rất lạ đời, họ không làm thế. Nghe nói, bọn họ chú ý đến cậu thì sẽ chủ động đến tìm rồi mời cậu nhập học.
Ngoài ra, người thường xuyên xuất hiện trước mặt người ngoài lại là viện trưởng Tiền Kỳ, các đệ tự, trưởng lão, chấp sự khác thì lại rất ít thấy.
Tiền Kỳ này cũng là một người lạ đời, yêu rượu như mạng.
Cuối cùng, người của bốn học viện lớn đều đến. Chuyện như thế này cực kỳ hiếm.
Phải công nhận rằng, trong liên minh Hoang Thần thì Côn Hỗn Độn là tộc khiến người ta phải nể mặt nhất.
Kế tiếp.